"Thân ở bóng tối, lòng có quang minh?" Đôi mắt Thánh Quân Tử trở nên đỏ
thẫm, thần sắc dữ tợn ngẩng đầu rống to, gã thất thố và cũng không cách nào
khống chế cảm xúc của bản thân, mà tất cả đều do sau khi cánh cửa mở ra lại
tràn ra ánh sáng.
Bởi vì, đây chính là thứ mà gã khát vọng!! Gã tên là Thánh Quân Tử, Thánh Quân, hai chữ này đại biểu chính là quang
minh, nhưng khi gã mở cửa, thứ xuất hiện lại là cái đầu lưỡi hư thối buồn nôn,
so sánh như vậy thì trong lòng của gã lập tức nổi nên sát ý ngập trời.
Vì vậy ngay sau khi Hứa Thanh lui ra phía sau thì gã lập tức đưa mắt nhìn
tới, thấy Hứa Thanh đã lui ra khỏi bên ngoài phạm vi ánh sáng, Thánh Quân Tử
lập tức bấm niệm pháp quyết. Cánh cửa đó lập tức ầm ầm đóng lại rồi sau đó
ngay lập tức mơ hồ, mà phương hướng của cánh cửa, rõ ràng không còn là đối
diện với Hứa Thanh nữa, mà là trực diện Thánh Quân Tử.
Thân trúng kịch độc mà gã cũng chỉ có thể tạm thời đè xuống độc này, trong
thời khắc mấu chốt lấy ra cánh cửa này, mục đích không phải là chỉ để giết chết
Hứa Thanh, ý nghĩ chân chính của gã là muốn mượn nhờ cánh cửa để trấn áp
chất độc mà bản thân gã đang trúng.
Cánh cửa này, gã đã từng dùng qua một lần, tình huống hôm đó cũng tựa
như hôm nay, lúc ấy gã cũng mượn nhờ cánh cửa này để xóa đi nguyền rủa mà
người khác gieo xuống thân thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324740/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.