Cánh cửa gỗ cổ xưa này mang theo dấu vết năm tháng lưu lại, bên trên còn
lộ ra từng luồng khí tức tang thương, tựa như một lão nhân không biết đã trải
qua bao nhiêu thời gian, có thể nhìn thấu nhân tâm.
Cánh cửa gỗ màu đen còn ẩn chứa cả một loại cảm giác mục nát, tựa như
trong lòng lão nhân kia cũng vô cùng bất đắc dĩ với cái thế giới bi thảm này.
Cái cửa này, cho Hứa Thanh cảm giác…
Áp lực, quỷ dị, âm u.
Mà một khắc khi cái cửa màu đen này mở ra, Hứa Thanh rõ ràng có một loại
nhận thức, hắn cảm nhận được hết thảy bốn phía cũng trở nên an tĩnh lại, mọi
âm thanh lập tức biến mất.
Gió cũng bất động, mây mù cũng như vậy, ngay cả tim đập trong một cái
chớp mắt này cũng dường như đều định tĩnh lại, vạn vật cũng đều như thế, cũng
bao gồm cả thân hình của hắn đang gấp rút quay ngược lại và Thánh Quân Tử
đứng bên cạnh cái cánh cửa này.
Dường như luồng sức mạnh này quá mức mênh mông, quá mức kỳ dị, bất
luận là người sử dụng hay là người bị tác động đều không ngoại lệ, dưới luồng
sức mạnh to lớn này thì tất cả đều bị nó cướp đoạt hết thảy quyền hạn hoạt
động.
Hứa Thanh đã từng gặp phải cái cảm giác này, đó là vào bốn năm trước ở
trong cấm khu bên cạnh doanh địa thập hoang giả, trong chớp mắt khi tiếng ca
truyền đến, hắn thấy được đôi giày của nữ tử cùng với sương mù trong rừng …
từng bước từng bước đi tới gần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324739/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.