Bọn họ có thể tồn tại ở chỗ này thì dĩ nhiên có đủ nhãn lực, mơ hồ nhìn ra
Hứa Thanh không phải loại ngoài lương thiện.
Mà giờ khắc này theo Hứa Thanh tiếp cận tòa thần miếu, hắn nhìn thấy
được bên trong miếu thờ có một pho tượng quen thuộc lại lạ lẫm, cũng nhìn
thấy Thánh Quân Tử đang khoanh chân đả tọa bên dưới chân bức tượng Thần.
Một thân trường bào màu vàng tràn ra quang mang rất là chói mắt, trên đỉnh
đầu còn có một cái ô tràn ra lưu quang như dòng nước chiếu rọi bát phương, rất
gây chú ý.
Lúc này hai mắt của gã đang khép kín và toàn thân tràn ra lãnh ý, tựa như
hết thảy cảm xúc chấn động trên người của gã đều là dư thừa.
Bước chân Hứa Thanh dừng lại, nội tâm nhấc lên cảnh giác, hắn không chú
ý nhiều lắm về Thánh Quân Tử khi ở trong tông môn, không ngờ đối phương
vậy mà lại tới đây cảm ngộ.
Mặc dù bây giờ tu vi của Hứa Thanh không hề tầm thường, nhưng hắn thích
lấy thực lực tuyệt đối đi trấn áp, trừ phi vạn bất đắc dĩ, nếu không hắn sẽ không
giao chiến với cực hạn của bản thân.
Vì vậy sau khi Hứa Thanh suy tư, mặc dù cũng động tâm với mệnh đăng
của đối phương, nhưng cũng không cần thiết cướp đoạt và phát sinh mâu thuẫn
vô cớ, cho nên hắn không có ý định bước vào bên trong miếu thờ, mà dự định
tìm một vài bức tượng Thần ở bên ngoài thử đi cảm ngộ.
Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Đúng lúc này Thánh Quân Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324728/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.