Trong bóng đêm, thân ảnh của bọn hắn đi sâu vào trong khu rừng đen
nhánh, đi thẳng một đường về phía trước, lúc này không hề có bất kỳ con dị thú
nào xuất hiện, bản năng đến từ dã thú khiến cho chúng có thể cảm nhận được,
hai vị xuất hiện trong rừng hôm nay hoàn toàn khác biệt với đám thập hoang giả
ngày bình thường.
Đêm khuya, Hứa Thanh đi tới sơn cốc, sau khi đi vào trong sơn cốc, vết
máu trên mặt đất năm đó đã sớm bị đám cỏ dại tràn ngập, mà trải qua thời gian
hai năm thì nơi đây cũng đã mọc lên rất nhiều Thất Diệp Thảo, cũng không hề
có dấu vết bị ngắt lấy.
Trước mắt thì sơn cốc này vẫn không bị những thập hoang giả khác phát
hiện.
Nhìn qua ngôi nhà gỗ đã sụp xuống ở xa xa, Hứa Thanh bỗng nghĩ tới từng
cảnh luyện độc ở bên trong lúc trước, mà cái bóng rõ ràng cũng lộ ra chút cảm
xúc chấn động, về phần lão tổ Kim Cương Tông, từ sau khi Hứa Thanh trở về
mảnh đất này thì trở nên trầm mặc.
Hứa Thanh biết rõ, bao gồm cả cấm khu này và khu vực rộng lớn bên ngoài,
nơi đây không chỉ là nơi mà hắn đã từng sống, mà cũng là địa phương mà cái
bóng và cả lão tổ Kim Cương Tông từng ở.
Xuyên qua sơn cốc, Hứa Thanh nhìn tới khu thần miếu ở xa.
Trong đêm tối, theo từng đạo tia chớp xuất hiện ở trên bầu trời, mượn nhờ
tia chớp đánh xuống tạo ra ánh sáng, khu thần miếu trong mắt Hứa Thanh vẫn
đứng sừng sững ở trong đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324664/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.