"Đa tạ, ngươi cũng phải chiếu cố tốt chính mình, cố gắng lên." Hứa Thanh
nghe vậy có chút cảm khái, hắn có thể nghe ra sự chân thành bên trong lời nói
của Đinh Tuyết, đáy lòng cũng cảm thấy Đinh Tuyết mặc dù một tháng này có
chút tâm tư nhỏ, nhưng tổng thể mà nói nàng quả thật là một người rất tốt, vả lại
rất là chăm chỉ hiếu học, Hứa Thanh cũng rất xác định điểm này.
Về phần dược đạo của ngọn núi thứ hai có kém như nàng nói hay không,
Hứa Thanh cũng chưa tiếp xúc nhiều với ngọn núi thứ hai cho nên cũng không
cách nào đánh giá, vì vậy nói xong liền chắp tay với Đinh Tuyết, quay người rời
đi.
Đinh Tuyết với vẻ không nỡ mà nhìn qua bóng lưng Hứa Thanh tan biến
trong tầm mắt, sau đó quay lại hung hăng liếc mắt nhìn Triệu Trung Hằng, hừ
lạnh một tiếng rồi lựa chọn rời khỏi Nhân Ngư Đảo.
Nàng rất rõ ràng tiền tuyến là địa phương nguy hiểm, tu vi của nàng cũng
không thích hợp tiếp tục lưu lại nơi đây.
Mà Triệu Trung Hằng đứng nhìn bóng lưng uyển chuyển của Đinh Tuyết,
ánh mắt vô cùng kiên định, gã cảm thấy phán đoán của mình lúc trước rất là
chính xác.
"Trong chuyện tình cảm này thì tu vi không hề quan trọng, sự chân tâm và
chân thành của ta mới lớn hơn hết thảy! Tên Hứa Thanh kia mặc dù tu vi xác
thực mạnh hơn ta, nhưng hắn nói đi là đi, ta thì không giống như vậy, ta sẽ vĩnh
viễn làm bạn với sư tỷ."
Nghĩ tới đây Triệu Trung Hằng liền thở sâu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324546/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.