Người đến là Triệu Trung Hằng và Đinh Tuyết, sau khi bọn họ thấy Hứa
Thanh đi vào mật đạo, đợi một hồi liền phát hiện bên trong không có động tĩnh
gì, vì vậy Đinh Tuyết hơi sốt ruột mà nhanh chóng chạy vào, mà Triệu Trung
Hằng cũng chỉ có thể đi theo nàng vào trong.
Sau khi chú ý thấy Hứa Thanh không có gì đáng ngại, Đinh Tuyết liền nhẹ
nhàng thở ra, lúc này nàng mới bắt đầu quan sát bốn phía, nhìn rõ tất cả mọi thứ
trong này, khi nàng nhìn qua cái bình trong tay thi thể tu sĩ Hải Thi Tộc, liền
phát ra một tiếng kinh hô.
"Bắt Âm Bình!" (Thu Âm Bình)
Bối cảnh của Đinh Tuyết rất kinh người, cho nên hiển nhiên nhận thức của
nàng cũng vượt trên tu sĩ tầm thường, giờ phút này nàng chỉ vừa liếc mắt liền
nhận ra lai lịch của cái bình thanh đồng kia, khi chú ý thấy ánh mắt của Hứa
Thanh quét tới người mình, nàng vội vàng thông báo cho hắn biết.
"Bắt Âm Bình là một thứ đồ cổ rất ít thấy, giá trị của nó đối với một số
người có thể nói là vô giá, nhưng đối với một số người mà nói lại không đáng
tiền, bởi vì tác dụng của nó chỉ có một, đó chính là bắt âm thanh lại, sau đó tùy
thời mở ra cũng đều có thể nghe được âm thanh đã được bắt vào trong bình."
"Âm thanh mà nó phát ra cực kỳ chân thật, thậm chí có thể nói đó là chính
là âm thanh gốc lúc đầu, đây cũng là chỗ kỳ dị cùng trân quý của nó, nhưng
cũng không cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4324545/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.