Nhìn hoa huyệt chảy *** thủy nhiều đến Giác tiên sinh cũng chặn không nổi, cúc huyệt lộ ra ngoài khát khao co co rút rút hư không. Lâu Minh Tuyết chủ động tách hai mép âm thần, nỗ lực thở dốc ép phân thân kéo ra ngoài. Y nhíu chặt lông mày nhìn nam nhân mù quáng vì sự phóng đãng của mình, y cảm thấy hơi thỏa mãn. Ít nhất y cảm thấy mình có thể câu dẫn hắn, chỉ có điều để đem Giác tiên sinh vừa to vừa cứng này kéo ra ngoài thật sự quá khó khăn, chỉ đến khi y đâm ngón tay vào thật sâu trong huyệt đạo mới có thể rút ra.
“A…Thật khó…..Ah….”
Vật cứng góc cạnh đã chôn sâu từ lâu bị rút ra, kéo theo vách thịt co co giật phun trào *** thủy. Tạ Ngự Khi nhìn *** thủy đang chảy như dòng suối nhỏ, hai mép động đỏ au khép mở, hầu kết nhịn không được nuốt nước bọt: “Lại đây, ta muốn liếm tao huyệt của ngươi!”
Nghe lời nói *** đãng của nam nhân, thân thể Lâu Minh Tuyết run nhẹ lên, nghĩ hắn dùng đầu lưỡi trơn trợt liếm nơi đó ẩm ướt, khoang huyệt liền hưng phấn lên, liên tục co rút phun trào chất dịch khiến y đã ướt càng ướt hơn, dưới thân đã đọng một bãi nước. Nhưng đã quen cao quý, tính khí cũng đã luyện đến siêu cấp biệt nữu không cho y dễ dàng đồng ý như vậy, trừng mắt nhìn hắn:”Nếu đã muốn liếm, vậy ngươi tốt nhất nên cẩn thận liếm hết cho ta, liếm cho ta ra.”
Tiếng nói vừa dứt y trực tiếp mở rộng chân, kéo áo lót mỏng manh vểnh cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-y-kho-lam-quan-y-nan-vi/1354694/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.