Lâu Minh Tuyết vừa đứng lên liền cảm thấy huyệt lý kẹp phân thân thật nặng, hơn nữa hình như còn chảy ra gì đó. Y theo bản năng kẹp chặt chân, cảm giác càng rõ ràng hơn. Trong nháy mắt biết là cái gì, y đỏ mặt. Nhìn nam nhân ngồi đó nhìn nơi riêng tư trần trụi của y, oanh một cái mặt càng đỏ hơn, lấy tay che khuất: “Ngươi, ngươi nhìn cái gì, còn nhìn ta liền đem mắt ngươi móc ra!”
“Tiểu Tuyết, ngươi thật xinh đẹp!” Tạ Ngự Khi vừa nói, một bên đưa tay kéo nơi riêng tư đang được che khuất xuống, nhìn ngọc sợi phấn nộn đã vểnh cao lên, liếm liếm môi há mồm ngậm lên.
“Nha!” Trụ thịt đột nhiên được khoang miệng ấm áp ngậm vào, y theo bản năng kêu lên một tiếng sợ hãi, ôm lấy đầu nam nhân thở hổn hển: “Ah… Nhẹ chút… A… Thật thoải mái…”
Trụ thịt rất ít khi chiếu cố đột nhiên được đối xử như vậy, Lâu Minh Tuyết thoải mái híp mắt, môi đỏ giương lên hừ nhẹ.
Cảm nhận được người trong lòng động tình, Tạ Ngự Khi một bên ra sức lấy lòng ngọc sợi trong miệng, một bên xoa nắn hai cái túi nhỏ, đôi lúc du di đánh vòng trêu chọc cúc huyệt nhạy cảm.
“A… Hảo kích thích… A… Không muốn… Ta gấp…. không được… Ân…” Theo Lâu Minh Tuyết bắn tinh, hoa huyệt bên trong cũng kẹp phân thân nữa, lạch cạch một tiếng rớt xuống trên đất đồng thời lộ ra một bãi *** thuỷ cùng dịch thể nam nhân chưa thanh tẩy cho y.
“A… Đừng đụng nơi đó… Không chịu được… A a…”
Trụ thịt vừa bắn tinh vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-y-kho-lam-quan-y-nan-vi/1354692/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.