Edit:..Lam Thiên..
"Thế tử!"
Mọi người cúi người hành lễ, Nam Cung Khiếu làm như không nhìn thấy, tay áo màu trắng tung bay, ở giữa không trung vẽ ra một đạo đường cong đẹp mắt, thân thể thon dài cao thẳng nhẹ nhàng bay xuống đứng bên cạnh Trầm Ly Tuyết, ánh mắt tà mị lạnh như băng lưu chuyển: "Trầm thừa tướng không cần để ý tới ta, có thể tiếp tục xử lý gia sự!"
Sắc mặt Trầm Minh Huy bình tĩnh như thường nhưng tâm tư lại biến đổi liên tục: Nam Cung Khiếu là Vân Vương thế tử, rất được hoàng đế trọng dụng, chuyện xảy ra vừa rồi ở Trúc Viên, sợ là hắn đã xem không sai biệt lắm, nếu như để cho hoàng thượng hoặc các đại thần trong triều biết chính mình trị gia như vậy, sợ rằng sẽ sinh ra rất nhiều phiền toái không cần thiết, vẫn là cẩn thận thì hơn.
Huống chi, cục diện hiện tại đối với Doanh Tuyết vô cùng bất lợi, tốc chiến tốc thắng là thượng sách tốt nhất, nhanh chóng cân nhắc lợi hại, Trầm Minh Huy thay đổi sắc mặt, trịnh trọng nói: "Ly Tuyết, là phụ thân không tốt, để con chịu ủy khuất!"
"Diệp Lỗi, trở về chép mười lần‘khổng mạnh’, chép không xong không được ngủ!" mọi chuyện là do Trầm Diệp Lỗi gây ra, Trầm Minh Huy liền trừng phạt Trầm Diệp Lỗi cấp Trầm Ly Tuyết hết giận, đồng thời cũng làm cho nàng không tiếp tục bám lấy Trầm Doanh Tuyết không buông.
"Phụ thân, ta không phạm sai lầm, vì sao lại phạt ta?" Trầm Diệp Lỗi không phục lớn tiếng ầm ĩ, giống như gà trống xù lông.
"Chép hai mươi lần!" Trầm Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-phi-phuc-hac/207243/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.