Edit:..Lam Thiên..
"Ly Tuyết, ta biết ngươi ở nông thôn đã quen tùy tính, nhưng nơi này là Tướng phủ, phải biết lễ nghi quy củ, không thể động một chút là động thủ đánh người..." Thừa tướng phu nhân mặt đầy tức giận, một bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
"Ly Tuyết tỷ tỷ, tỷ không hài lòng với an bài của mẫu thân thì có thể nói ra, vì sao phải đánh Diệp Lỗi?" Ánh mắt xinh đẹp của Trầm Doanh Tuyết vương đầy hơi nước, điềm đạm đáng yêu, giống như bị thiên đại ủy khuất.
Đối với mẹ con Lôi thị kẻ xướng người họa Trầm Ly Tuyết ngoảnh mặt làm ngơ, ánh mắt băng lãnh nhìn về phía Thu Hòa, nàng đơn thuần chỉ là nha hoàn hay chính là cơ sở ngầm Lôi thị phái tới?
Thu Hòa quỳ trên mặt đất, thân thể gầy nhỏ lạnh run, thấy chết không sợ, dập đầu lắp bắp giải thích: "Lão gia, phu nhân, tiểu thư bớt giận... Là nô tỳ không cẩn thận... lỡ tay đánh thiếu gia... Cùng đại tiểu thư không có quan hệ, cầu lão gia khai ân!"
Trầm Ly Tuyết hạ mí mắt, Thu Hòa đem tất cả sự tình ôm hết về bản thân, không có chỉ điểm chính mình sai sử nàng đánh người, xem ra, nàng thật sự là trong lúc vô ý đánh Trầm Diệp Lỗi một cái tát.
"Ngươi đồ tiện tỳ này, cư nhiên dám đánh thiếu gia, người tới, kéo xuống, đánh chết!" Trấn định như Lôi thị cũng nhịn không được nổi giận đùng đùng ra lệnh, trời mới biết thời điểm nàng nhìn thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Trầm Diệp Lỗi in dấu hai bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-phi-phuc-hac/207242/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.