Có thất vọng nhưng không nhiều. Thật ra kết quả này trong lòng Triệu Nhã cũng đã sớm dự liệu. Thừa Doãn - biểu đệ của nàng - làm sao mà đấu lại Trần Tĩnh Kỳ được kia chứ? Cái danh "Đại học sĩ" há có thể tùy tiện ban cho? "Thiên cổ kỳ nhân", bốn chữ này cũng không tự dưng mà có. Chính di trượng của nàng - đương kim Hoàng thượng - đã đích thân công nhận. 
- Tiểu thư, bây giờ phải làm sao? 
Triệu Nhã khẽ liếc qua Phương Di, đôi mắt sắc khiến người e ngại: 
- Thừa Doãn không thể không có nghĩa ta cũng không thể. 
- Tiểu thư, nói vậy người vẫn muốn...? 
- Thế theo ngươi ta nên từ bỏ? Sau những gì hắn đã gây ra với ta? 
Triệu Nhã không buông được. Sự khinh rẻ, thái độ coi thường của đối phương, mỗi lần nhớ đến đều khiến nàng căm tức. Trong đời mình, nàng đã bao giờ bị bẽ mặt tới như vậy? 
Nàng coi đó là "thù", mà "thù" thì nhất định phải báo. 
- Tiểu thư, nô tì đương nhiên không có ý đó. Nô tì chỉ lo... 
- Ngươi không cần lo. Đêm qua ở đài Vân Mộng, ta thua là bởi do chủ quan khinh địch, không có chuẩn bị kỹ càng. Còn bây giờ... 
Cúi xem mấy quyển sách cùng những tờ giấy xuyến chỉ nằm mất trật tự trên trường kỷ, nàng nhếch môi cười lạnh. 
- Những gì ta học được không phải chỉ để trưng bày thôi đâu. 
Triệu Nhã rất quyết tâm, cái việc "báo thù" này chẳng ai có thể ngăn lại được. Triệu Thừa Phong? Bất đắc dĩ đành nhắm một mắt mở một mắt, để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-ngu-nu/736028/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.