Vốn cho đã vớ được món hời, nghĩ chiếm được đại tiện nghi, cuối cùng lại thành ra tai họa, đến mức phải cắt bỏ đôi tay, trở thành người tàn phế... Một chút tham lam liền chuốc ngay hậu quả thảm khốc, đối phương thật là quá độc. Đường Đại Lang có nằm mơ cũng chẳng thể ngờ được mình sẽ lâm vào tình cảnh dạng này.
Đang yên đang lành ngồi hưởng vinh hoa phú quý, đùng một cái tai họa bỗng rơi xuống đầu. Cắt bỏ hai tay, thành người tàn phế... nhân sinh sau này lại còn bao nhiêu ý nghĩa?
Là bởi do ai?
Thiếu nữ kia! Nàng ta quá độc ác!
Đường Đại Lang hắn đã làm gì nàng chứ? Chỉ là nàng hỏi xin tiền, hắn không muốn cho, có thế thôi mà đành đoạn đem hắn phế đi. Thế gian sao có loại người hiểm ác tới như vậy?
Đường Đại Lang rất muốn hỏi, thù đoạn tay hắn rất muốn báo, song là thiếu nữ - kẻ hại hắn, nàng ta đã mất tăm mất dạng từ lâu rồi.
...
Ăn mặc lung linh, mặt mày khả ái, xuất hiện như một thiên thần nhưng thủ đoạn thì lại chẳng khác nào ma quỷ, thiếu nữ quả là một con người "đặc biệt".
Nghĩ lại trước đó, thời điểm cùng nàng nói chuyện, giả sử thái độ của Trần Tĩnh Kỳ cũng giống như Đường Đại Lang, cũng vươn tay tiếp nhận cây trâm ngọc tinh xảo của nàng, thật không rõ tình trạng hắn bây giờ sẽ ra sao. Phế bỏ đôi tay, thực có thể xảy ra.
Thế mới thấy, trực giác của hắn, sự khôn ngoan của hắn, chúng lại một lần nữa giúp hắn hóa giải nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vuong-ngu-nu/736027/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.