Cả hai vừa mới xuống núi, một đám gia phó của Triệu gia đứng đợi ở dưới chân núi, nhìn thấy thiếu gia nhà mình đều nhẹ nhàng thở ra, mồm năm miệng mười mà ồn ào khuyên người trở về.
“Các ngươi trở về đi, nói cho nhóm bá phụ và phụ thân ta là ta muốn tìm một nơi yên lặng để ngộ đạo, đừng tới tìm ta.” Triệu Hi phất phất tay, giống như đuổi ruồi bọ mà đuổi đám người trong nhà trở về.
“Cửu thiếu gia, ngài cũng đừng nghĩ quẩn trong lòng a!” Nước mắt vòng quanh, lão quản gia sụt sùi nói, trong nhà đột nhiên xảy ra biến cố, chỉ sợ là Cửu thiếu gia nhất thời buồn bực mà nghĩ quẩn, “Ngài về nhà trước đi ạ, nói rõ với các lão gia rồi lại đi cũng không muộn mà!”
Vài gã sai vặt đi theo cũng nóng ruột đến thượng hỏa, tình hình vô cùng hỗn loạn.
Triệu Hi nhanh chóng thối lui, nấp ở phía sau lưng Lâu Cảnh, đẩy hắn lên phía trước, “Đi mau, tẹo nữa bá phụ ta mà đuổi theo là đi không nổi đâu á!”
“Ngươi còn đang trong hiếu kì đấy, có đi được không?” Lâu Cảnh cười nhìn hắn.
“Hiếu ở trong lòng, tới chỗ nào cũng là giữ đạo hiếu cả thôi.” Triệu Hi ưỡn ngực, vỗ vỗ một thân áo trắng.
Triệu Đoan nghe nói Triệu Hi muốn đi theo Lâu Cảnh, không hề nổi trận lôi đình như mọi người dự đoán mà vuốt vuốt râu mép, trầm ngâm một lát rồi nói: “Để hắn đi đi.”
Quản gia cả kinh nói không lên lời, “Nhưng mà, lão gia...”
“Ngươi đi thu thập cho hắn một chút lộ phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vi-ha/1400905/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.