“A...” Thân thể đột nhiên bị đâm xuyên, chỗ kia bị kéo căng đến cực hạn, Tiêu Thừa Quân liền chịu không nổi mà cong người lên, cái chân đang vòng qua lưng Lâu Cảnh cũng run nhè nhẹ.
Trên thảm không có gối đầu, Tiêu Thừa Quân tự chống đỡ thân mình ở tư thế bán ngồi, lại vì người trên thân đột nhiên bắt đầu động tác mà mềm nhũn tay chân. Lâu Cảnh đỡ lấy người đang ngửa đầu về phía sau chực ngã xuống, ôm y ngồi lại, hôn hôn lên đôi môi hé mở kia.
“Ah...” Vì tư thế này, vật cứng kia liền đi vào càng sâu, Tiêu Thừa Quân đau đến nỗi kêu ra tiếng, cảm thấy toàn bộ thân mình đều bị xỏ xuyên qua, mà người nọ lại không lưu tình chút nào, cứ tiếp tục hướng tới chỗ sâu hơn thăm dò.
Lâu Cảnh nhẹ nhàng cắn cắn vào cằm của người trong lòng, một đường hôn xuống dưới, tìm được một viên tiểu đậu liền ngậm vào trong miệng, thong thả liếm mút và cọ xát.
“Ah.... Quá sâu...” Tiêu Thừa Quân dựa vào bả vai Lâu Cảnh, nhẹ giọng rên rỉ.
Lâu Cảnh nhịn không được mà ôm chặt lấy y, bắt đầu điên cuồng mà đong đưa phần eo, một lần lại một lần xâm nhập vào nơi sâu nhất trong địa phương mềm mại kia.
Bôn ba ngàn dặm xa, hao tổn tâm cơ, chỉ vì có thể cùng người mình yêu gắt gao ôm nhau thế này, ai cũng không thể đem bọn họ tách ra, gian thần không được, hoàng đế không được, cho dù là ông trời, cũng không được.
Tên sơn phỉ mặt thẹo bị cột chặt vào gốc cây, miệng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-vi-ha/1400879/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.