Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Câu Cố Thanh vừa nói muốn theo đuổi Mê Lộc, thực ra cũng chỉ là nói đùa. Trông anh dịu dàng thế thôi chứ trời sinh tính tình thích trêu ghẹo người khác, không thèm bỏ gì vào mắt, xưa nay nói chuyện cứ thật thật giả giả. Sở dĩ thái độ của anh với Lộc Lộc khá đặc biệt là vì vô tình nhìn thấy tường nhà Lộc Lộc —
Mỗi ngày nói với ca ca một điều, điều thứ 1825, hôm nay nhìn thấy ảnh trong phim của thầy Cố, cái nhan sắc này quả là không nhiễm khói bụi trần gian.
Mỗi ngày nói với ca ca một điều, điều thứ 1824, thầy Cố à hôm nay trời đẹp ghê! Thầy Cố bây giờ đã ăn cơm chưa?
…..
Mỗi ngày nói với ca ca một điều, điều thứ 1802, hôm nay đi dâng hương cùng mẹ, em đã ước thầy Cố bình bình an an, vạn sự như ý, hoặc sẽ có một ngày quan tuyên [1] cùng với em!
[1] Quan tuyên: Hay thể quan tuyên, là một dạng văn bản, do việc Triệu Lệ Dĩnh và Phùng Thiệu Phong tuyên bố thông tin kết hôn của mình mà trở thành ngôn ngữ thịnh hành trên mạng vào năm 2018, với hàm nghĩa công bố những thông tin của các cơ cấu hay người nổi tiếng, thường là tin tức yêu đương, kết hôn,… Ý của nữ chính là muốn được công bố tin yêu đương của mình và thầy Cố, cũng là ý nghĩa của tên truyện.
Mỗi ngày nói với ca ca một điều, điều thứ 1801, quan tuyên cùng với ca ca. Nắm tay ca ca.jpg
Mỗi ngày nói với ca ca một điều, điều thứ 1800, quan tuyên quan tuyên quan tuyên gì cũng được! Quan tuyên cùng ca ca là được!
Có lẽ do mấy ngày nay thịnh hành thể quan tuyên nên cô đăng vài bài liên quan. Còn những bài trước đó, mỗi ngày một kiểu, đầy đủ 1825 ngày là 1825 điều. Khi ấy anh kéo xuống một hồi, vô tình nhìn thấy điều thứ 1700 là: Mỗi ngày nói với ca ca một điều, điều thứ 1700, nếu Lộc U U viết đủ 2000 điều, ca ca có thể đáp lại Lộc U U một câu được không?
……. Nhìn xem có ngốc hay không hả? Quá là ngốc luôn.
Cố Thanh tự nhận mình là một idol rất là chiều fan, vừa nghĩ đến cô gái nhỏ rụt rè xinh xắn Lộc U U kia bèn nổi lên tâm tư trêu đùa. 
Tìm kiếm phần comment của Lộc U U dưới weibo của mình, chỉnh sửa từ ngữ rồi mới nhắn cho cô gái nhỏ — Nè, những lời em nói với tôi, tôi đã đọc được, bây giờ trả lời em đây.
Anh gửi liền tù tì vài tin, cô gái nhỏ vẫn chưa đáp lại. Anh thấy trêu cũng trêu đủ rồi, vốn không định tiếp tục trêu cô nữa, mãi đến hôm sau anh mới phát hiện cô gái nhỏ kia đã xóa toàn bộ 1825 điều nói với anh.
Xóa, toàn, bộ.
Ồ, xóa toàn bộ luôn.
Lộc Lộc phấn khích cả ngày trời, mãi đến khi sắp lên giường đi ngủ mới nhớ ra hôm nay chưa nói với ca ca một điều, cô lập tức đứng dậy, viết lên tờ giấy gấp sao: Có lẽ kiếp trước em đã cứu vớt thế giới trong một ngày cho nên hôm nay em đã được gặp ca ca, ca ca còn nói chuyện với em nữa. Ca ca còn nói, ca ca thích truyện của em nhất ố là la.
Sau đó vô cùng thành kính mà gấp thành một ngôi sao nhỏ bỏ vào lọ thủy tinh. Đăng nhập vào QQ, khi chuẩn bị up những gì mình vừa viết lên điều thứ 1826 muốn nói với ca ca mới giật mình ngây ngốc không kịp phản ứng lại: Đờ mờ!!!! Trên tường nhà tui viết cái quần què gì dẫy!!!! Hôm nay dùng nick QQ này nói chuyện với thầy Cố sao?! Thầy Cố đã thấy chưa! Ca ca thấy không! Không đâu chắc không đâu! Không thể nào đúng không!!!!! Ôi thần linh ơi Lộc U U sao mày ngu ngốc như vậy hả hả hảaaaaa!
Ngay sau đó, phản ứng đầu tiên của Lộc Lộc chính là không được để lộ manh mối mình là Lộc U U, phải dọn sạch tường nhà. Sau khi nhấn chuột vào nút xóa 1825 điều, cô mới bắt đầu khổ sở — 1825 điều muốn nói, 1825 tâm trạng, 1825 ngày bầu bạn, 1825 ngày thích, đó là tình cảm mãnh liệt suốt năm năm trời của cô dành cho Cố Đạo.
Bị cô xóa.
Khi nhấn vào nút xóa, Lộc Lộc đã rơi nước mắt, vừa khóc vừa đưa ra một quyết định khó khăn nhất trong lịch sử: Nói cho ca ca biết mình thích anh, nói cho ca ca biết mình là fan não tàn, để ca ca biết cái cô fan não tàn này chính là cô gái hôm nay đi xem mắt với anh, cô gái đi xem mắt này còn nói với anh rằng đàn ông chân chính phải tiến lên bằng thực lực, cô ấy còn là tác giả viết truyện giết người chặt xác, cô gái này rất là dũng mãnh. Cảm giác khác hoàn toàn với cô gái nhỏ Lộc U U, Mê Lộc đại đại mà anh thích!
“Huhu ca ca à em xin lỗi anh,” Lộc Lộc xóa từng cái một, khi xóa đến điều thứ 1700, cô liếc nhìn chín bình thủy tinh đầy sao trên giá sách, “Ca ca đã nói chuyện với mình rồi! Cũng coi là viên mãn!”
Cô xóa cả đêm. Xóa cho đến điều thứ nhất: Mỗi ngày nói với ca ca một điều, điều đầu tiên cũng là điều quan trọng nhất, tôi thích Cố Đạo rồi!
Trong lòng buồn bã mất mát. Cô từng thức khuya giúp Cố Đạo đẩy số liệu nhưng đây là lần đầu tiên cô thức khuya đến vậy để xóa những ký ức liên quan đến anh. Cả đêm trằn trọc, mãi đến tờ mờ sáng cô mới ngủ. Đến mười hai giờ trưa hôm sau Lộc Lộc mới đọc được tin Cố Thanh nhắn từ sáng sớm.
Cố Thanh: Trong <Đèn quỷ> có một phần tôi không hiểu rõ lắm, có thể hỏi đại đại được không?
Idol đã bắt đầu nghiên cứu kịch bản rồi!!! Idol kính nghiệp cỡ nào chứ!!! Lộc Lộc hồi phục nhanh chóng như được bơm máu gà: Được được được! Thầy nói đi ạ!
Cố Thanh: Hà Khuê gặp lại Bạch Mạn sau ba năm, tại sao không cho Bạch Mạn xem những bức thư mình viết cho Bạch Mạn mà lại lựa chọn đốt sạch chúng?
Hựu Hựu: Bởi vì khi gặp lại Bạch Mạn, anh ta cảm thấy thực ra bản thân không thích cô ấy, chỉ thích cô ấy trong tưởng tượng của mình thôi. Hà Khuê là một người kiêu ngạo, kiểu nhận thức sai lầm này anh ta không thể chấp nhận được, cho nên anh ta đốt hết thư, hơn nữa còn đối xử vô cùng lạnh nhạt với Bạch Mạn.
Cố Thanh: Hay nói cách khác, anh ta đốt thư là vì chán ghét Bạch Mạn đúng không?
Hựu Hựu: Có thể hiểu như vậy, nhưng trên phương diện tình cảm thì phức tạp hơn một chút.
Cố Thanh:?
Hựu Hựu: ….. Ừm….. Thì là, nhận ra mắt mình bị mù, thấy khó chịu và ghê tởm như nuốt phải ruồi bọ vậy, đốt thư đi mắt không thấy thì tâm không phiền.
Cố Thanh: ….. Ồ.
Cố Thanh: ….. Tôi hiểu rồi.
Ơ hiểu rồi? Lộc Lộc đọc mấy chữ này chẳng hiểu sao lại cảm thấy mình hồ đồ, anh hiểu được cái gì cơ?
Nhưng Cố Thanh không tiếp tục hỏi nữa, Lộc Lộc thì ngại không dám làm phiền anh, không yên lòng nhắn lại một câu nếu có vấn đề gì thì cứ tìm em.
Cố Thanh: Được 

Cố Thanh offline, ngón tay gõ lên màn hình máy tính một cái: “Tình yêu của cô gái nhỏ cứ như là cơn lốc xoáy, đến nhanh mà đi cũng nhanh.”
Lộc Lộc ôm một bụng nghi ngờ và khó hiểu, mãi đến tận tối khi cô đăng nhập vào QQ, vào tường nhà, mới đột nhiên phát hiện trên tường nhà QQ có một dòng “Khách ghé thăm”, tên của Cố Thanh được ghi rõ ràng trong đó.
Anh thấy rồi. Trong khoảnh khắc ấy, đầu óc Lộc Lộc như muốn nổ tung, bốn chữ “Anh ấy thấy rồi” hiện lên đầy đầu. Ngay sau đó, cô chợt nhớ đến cuộc trò chuyện ngắn ngủi ban trưa giữa mình và Cố Thanh…
Cố Thanh: Hay nói cách khác, anh ta đốt thư là vì chán ghét Bạch Mạn đúng không?
Hựu Hựu: Có thể hiểu như vậy, nhưng trên phương diện tình cảm thì phức tạp hơn một chút.
Cố Thanh:?
Hựu Hựu: ….. Ừm….. Thì là, nhận ra mắt mình bị mù, thấy khó chịu và ghê tởm như nuối phải ruồi bọ vậy, đốt thư đi mắt không thấy thì tâm không phiền.
Cố Thanh: ….. Ồ.
Cố Thanh: ….. Tôi hiểu rồi.
Ôi thần linh ơi.
Anh hiểu cái gì mà hiểu! Anh không hiểu gì cả! Lộc U U thích Cố Đạo nhất nhất nhất!!!!
Lúc này Lộc Lộc không thèm quan tâm mình có bị lộ hay không nữa, nhấn vào QQ của Cố Thanh bắt đầu điên cuồng gõ chữ:
Hựu Hựu: Huuuu hôm nay em mang bàn phím đến quỳ tạ tội a a a a a! Ca ca em thật sự yêu anh nhất!!! Nói ra có thể anh không tin nhưng người hack QQ và nói những lời như vậy với anh chắc chắn là một kẻ ngu ngốc!!!!
Hựu Hựu: Không đúng không đúng, anh có biết cái cảm giác lâu rồi không về quê [2] không, anh hiểu không ca ca cảm giác của em với anh cũng chính là như vậy đó vì quá yêu anh nên em sợ lộ thân phận nên mới xóa!
[2] Nguyên văn là “近乡情怯 ”: cận hương tình khiếp = lâu không trở về quê nhưng đến gần quê nhà lại thấy sợ hãi, đây là một câu thơ trong bài thơ Độ Hán Giang của Lý Tần.
Hựu Hựu: Ca ca em em em em em yêu anh yêu anh nhất trên đời sẵn sàng làm bất cứ điều gì vì anh!
Tối hôm đó Cố Thanh phải đi xã giao, không vào QQ, về nhà tắm rửa xong thì đi ngủ luôn. Sáng sớm hôm sau tỉnh dậy mới nhìn thấy 99+ thông báo trên QQ, nhấp vào thì thấy toàn thông báo hoạt động của Lộc Lộc, Cố Thanh mới nhấn vào tường nhà cô xem thử. Lộc Lộc đã đăng lại 1825 điều muốn nói, từ bảy giờ tối đến chín giờ hôm sau, suốt mười bốn tiếng, từ câu chữ đến từng cái emoji, từng dấu chấm phẩy, thậm chí đến cả từng cái link cũng được cô đăng tải lại.
Trạng thái mới nhất chính là: Mỗi ngày nói với ca ca một điều, điều thứ 1828, thích thầy Cố nhất!!!!!!!! 1828 điều này, thầy Cố có nhìn thấy không!!!!
Đời này Cố Thanh từng biết và từng gặp rất nhiều fan trung thành, cũng từng tiếp xúc với họ, nhưng chưa bao giờ cảm thấy những bạn fan đó lại có thể can đảm và chân thành đến vậy, cũng chưa bao giờ cảm thấy cô bé này lại đáng yêu đến thế. Năm nay đã ba mốt tuổi, nhưng anh không có cách nào chống cự lại những dòng chữ thẳng thắn và nhiệt tình như thế này.
Tại sao trên đời này lại tồn tại một cô bé ngốc nghếch đến vậy nhỉ? Điều quan trọng là, có nhiều người ngốc nghếch nhưng tại sao chỉ có một trong số họ là bị anh nhìn thấy?
Cố Thanh đưa tay lên xoa trán, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác bâng khuâng khi phải nhận một món nợ ân tình quá lớn mà không biết phải làm sao để có thể trả nổi. Anh đợi đến ba giờ chiều, thấy Lộc Lộc online mới gửi tin nhắn cho cô.
Cố Thanh: Chơi game không?
Hựu Hựu: Dạ?
Cố Thanh: Tôi nhớ em từng đề cập với độc giả là em thích chơi PUBG phải không?
Hựu Hựu: Dạ? À vâng, vâng!
Cố Thanh: Login, tôi dẫn em đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.