Chương trước
Chương sau
Phía bên kia vẫn văng vẳng tiếng người dẫn chương trình:

- ... Xí nghiệp kinh doanh phát triển để phục vụ xã hội, vì tài phú họ thu được tới từ xã hội. Thiên Tinh Hồ không chỉ có cống hiến trác tuyệt cho phát triển kinh tế và kiến thiết thành thị của Tĩnh Hải chúng ta, mà còn tích cực tham dự các sự nghiệp công ích xã hội ....

Mọi người giờ mới choàng tỉnh ra, không ngờ đứng trong này nghe thấy tiếng TV rõ ràng như thế, Trần Minh Hành mặt âm trầm bảo Trương Đào:

- Tắt TV đi, thông báo tình hình cho lãnh đạo thành ủy ..

Tới chiều bác sĩ từ bỏ nỗ lực, đưa Trương Quyền tới bệnh viện Nam Thụy phía đông Tân thành Nam Cảng cứu chữa. Khi Cảnh Nhất Dân và Liễu Diệp Thiên tới bệnh viện thì Trương Quyền còn chưa khôi phục ý thức, nghe phía bệnh viện báo cáo, khả năng phục hồi là rất thấp.

Cảnh Nhất Dân bình tĩnh nhìn khuôn mặt đầy thù địch của Trương Giai Minh:

- Bí thư Trương bị như thế này là tổn thất to lớn của Tĩnh Hải, bệnh viện sẽ nỗ lực hết mình cứu chữa, tôi lập tức báo cáo với bí thư Vạn, xem có thể mời chuyên gia trên tỉnh tới hội chẩn không.

Liễu Diệp Thiên không ngờ tâm lý Trương Quyền yếu đuối thế này, lòng thở dài không thôi, con người ta tới nước này, còn tranh chấp thù oán gì nữa, chỉ còn lại lòng đồng tình giữa người và người.

Gọi điện mãi cho Vạn Dũng mà không được, Cảnh Nhất Dân trực tiếp gọi điện cho Cố Hiến Chương báo cáo sự việc. Đại khái được chỉ thị của Cố Hiến Chương, Vạn Dũng tới tận ba giờ mới chịu ló mặt ở bệnh viện Nam Thụy. Cảnh Nhất Dân đã thông báo cho các thường ủy tới bệnh viện họp đột xuất ứng phó với tình hình trước mắt. Do Trương Quyền chỉ còn là lãnh đạo thành phố trên danh nghĩa, không đảm nhận chức vụ cụ thể, ông ta đột nhiên ngã bệnh không ảnh hưởng lớn tới công tác thành ủy, trước tiên không được để truyền thông loan tin bậy bạ.

Vạn Dũng chỉ lo không phủi hết liên quan, Cảnh Nhất Dân mời ông ta dự họp, ông ta lấy lý do không tiện can dự chuyện nội bộ Tĩnh Hải để từ chối.

Đang ngồi trong phòng nghỉ suy nghĩ về tỉnh phải ứng phó ra sao, Vạn Dũng chợt nghe thấy tiếng cãi nhau bên ngoài cửa, có tiếng của Trương Giai Minh, cảm giác máu cũng muốn chạy lên não, uống cốc trà lạnh cho bình tâm lại.

Cửa bị Trương Giai Minh xô mạnh từ bên ngoài, thư ký vội vàng lách vào giang tay chắn giữa Vạn Dũng và Trương Giai Minh, cổ áo của hắn bị xé toạc một mảng.

- Thế này là thế nào, ba tôi mời ông tới là để vãn hồi cục diện, không phải để ông ném đá xuống giếng.

Âm thanh cừ trong cổ họng phát ra, con mắt đỏ dừ khiến Vạn Dũng sợ Trương Giai Minh có thể mất lý trí lao vào đánh mình bất kỳ lúc nào.

- Cháu làm cái gì thế hả?

Trần Minh Hành chạy vội vào, chắn trước mặt Trương Giai Minh bảo Trương Đào canh ở cửa, không cho ai tiếp cận.

- Các người không nhận rõ tình thế, cứ cho rằng mời được tôi tới là có thể vãn hồi cục diện.

Vạn Dũng giọng mất sức sống, nói:

- Lựa chọn Tĩnh Hải làm vườn thí nghiệm không phải chỉ là ý kiến của tỉnh, Thế Kỷ thành vốn đã lỡ giai đoạn khai phát rồi, tôi bảo ba cậu mấy lần hãy trì hoãn lại, cần có kiên nhẫn, đợi qua giai đoạn này hẵng khai trương, cha con các người cứ muốn vượt khó mà làm.

Tổng cty XD tài chính eo hẹp, trước khi Thế Kỷ thành có quy mô sơ bộ, huy động tài chính khó khăn, cho nên mới phải bán sớm, nhưng đây không phải lúc tranh cãi chuyện này với Vạn Dũng. Trần Minh Hành hỏi:

- Vì sao lại nói không phải chỉ là ý kiến của tỉnh.

- Lâm Tuyền chính là thành viên tiểu tổ lãnh đạo ổn định vĩ mô sản nghiệp địa ốc của TW, các người không biết sao? Cậu ta là thành viên duy nhất của tiểu tổ lãnh đạo có bối cảnh doanh nghiệp, lựa chọn thí điểm ở Tĩnh Hải có thể chỉ là ý kiến trên tỉnh sao? Hành động cải thiện kết cấu nhà ở này của Tĩnh Hải, khả năng mau chóng được tiểu tổ lãnh đạo nhân rộng ...

- Tiểu tổ lãnh đạo ổn định sản nghiệp địa ốc sao?

Trần Minh Hành gian nan lặp lại lời của Vạn Dũng, ông ta đã nghĩ mình coi trọng Lâm Tuyền lắm rồi, đánh giá y cao hết mức, vẫn không ngờ y có thân phận này.

Trương Đào giật mình, hắn không rõ lắm ý nghĩa của tiểu tổ lãnh đạo kia, song hắn nhận ra được ý tứ trong lời Vạn Dũng: Lâm Tuyền chính là kẻ đứng sau thao túng tất cả, chẳng lẽ Trần Vũ tạo thành tổn thương cho y sâu đến thế? Khiến y không từ thủ đoạn đả kích tổng ct XD?

- Lại là Lâm Tuyền, vì sao lại là y?

Trương Giai Minh nổi giận xung thiên:

- Y làm con rối cho Cảnh Nhất Dân còn chưa đủ sao, lại chạy đi làm chó săn cho tiểu tổ chó má gì đó, lại còn lần nào cũng chắn trước cửa tổng cty XD.

Vạn Dũng thấy Trương Giai Minh đem lửa giận chuyển sang người khác thầm thở phào, đứng dậy vỗ vai hắn:

- Theo tôi, TT địa ốc trong nước vẫn sẽ tăng trưởng, Tĩnh Hải không thể là vườn thí điểm mãi được, hiện chưa phải là thời cơ mở cửa giao dịch Thế Kỷ thành, nên kiên nhẫn một chút.

Trương Đào bi ai nghĩ :" Không phải không muốn kiên nhẫn mà là không thể, các khoản nợ sắp tới kỳ, tổng cty XD đã ở thời điểm sinh tử tồn vong. Nghiêm trọng nhất là nếu không kịp thời trả lãi cho khoản vay 1.8 tỷ mà quyền chủ nợ hiện nằm trong tay Đầu tư Nam Cảng, bọn họ có thể bắt tổng cty XD trả nợ trước hạn, trực tiếp dồn tổng cty XD vào cảnh phá sản."

Nhất định y sẽ làm thế, khoản nợ đó chẳng phải là quân bài để y ép chết tổng Cty XD sao? Y chỉ muốn báo thù vết thương Trần Vũ gây ra cho y, còn Đầu tư Nam Cảng thiệt hại bao nhiêu nếu tổng cty XD phá sản thì y không quan tâm, y mới là tên thương nhân khốn nạn nhất Tĩnh Hải, chỉ biết cướp đoạt và thỏa mãn dục vọng riêng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.