Trần Phi Lăng nghe thấy con gái Phương Nam thì thầm thở phào, ngồi trở lại chỗ của mình. Xe tới khách sạn Tĩnh Hải, ngoài cửa rất nhiều fan hâm mộ giơ biển reo hò, bị bảo vệ dàn trận ngăn ở bên ngoài, nơi này là sản nghiệp của Lệ Cảnh.
Còn may là biện pháp an ninh rất nghiêm ngặt, đi vào đại sảnh là tuyệt bóng phóng viên, đám Tiêu Lỵ Lỵ đã tới trước rồi, đang ngồi ở khu nghỉ ngơi chờ đợi, vừa thấy Lâm Tuyền liền đi cả tới.
Văn Nhàn hai tay ôm ngực reo lên:
- Thầy ơi, thầy đeo kính đen thật đẹp trai.
- Không lo phóng viên nữa đâu, tháo ra đi, không cô bé đêm nay tơ tưởng tới thầy giáo mà không ngủ được.
Trần Phi Lăng cười đưa tay tháo kính cho y:
Lâm Tuyền nhìn qua vai Trần Phi lăng, đột nhiên thấy Trần Minh Hành, Trương Giai Minh, Trần Vũ, Trương Đào, Điền Lệ, những người mà y tuyệt đối không muốn thấy nối nhau đi ra, tất cả đứng sững lại, tựa hồ kinh ngạc vì động tác thân mật của Trần Phi Lăng dành cho y.
Ánh mắt Trần Minh Hành dừng trên người Lâm Tuyền tích tắc, rồi cười sang sảng nói:
- Kẻ hèn này là Trần Minh Hành, kinh doanh cái khách sạn nhỏ này, Trần tiểu thư dừng chân ở đây? Có thể để tôi làm trọn tình chủ nhà.
Rồi nói với Lâm Tuyền:
- Lâm tiên sinh và Trần tiểu thư cùng quang lâm thật vinh hạnh cho chúng tôi.
Lâm Tuyền chỉ lặng lẽ nhìn Trần Vũ, sao lần nào gặp em cũng là đi với hắn? Còn vẻ mặt kinh ngạc của Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuong/1994125/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.