Cảnh cáo đã nói, Lâm Tuyền biết sau này Thiệu Binh chú ý hơn, không nặng lời nữa :
- Cáo cáo tháng 9 này là do ai làm?
- Dạ?
Thiệu Binh đang thất thần nên không nghe rõ lắm.
Lâm Tuyền nói lại rõ ràng hơn :
- Hạng mục Đàn Sơn đã lấy mất của anh quá nhiều tinh lực, anh không phát giác ra tôi cũng không trách anh. Báo cáo tháng này, không lấy thứ tự các chi nhánh mà xếp ba chi nhánh có vấn đề lên hàng đầu, người dưới đã nhắc nhở anh rõ ràng lắm rồi, ai làm báo cáo này, về sau chú ý bồi dưỡng một chút.
Thiệu Binh tỉnh lại, vỗ đầu nói:
- Hình như là một cô gái tên Lý Lệ, lần trước chuẩn bị đào thải cùng với Chu Phong, song tổng giám đốc và Lão Cố quyết định giữ lại, mới đầu cô ấy được đưa tới phòng tin tức, tháng trước mới điều tới trí nghiệp Tinh Hồ.
Lâm Tuyền nhớ ra cô gái tướng mạo thanh tú chặn mình ở bãi đỗ xe, xem ra trước kia quyết định giữ cô ta lại không phải là sai lầm.
Nhìn đồng hồ, tối nay Trần Vũ không có tiết, Lâm Tuyền nói:
- Tôi đi trước đây, không chào lão Cố nữa.
Thiệu Binh xem đồng hồ, mới có năm giờ thôi mà? Nếu là bình thường chắc hắn còn dám đùa cợt hỏi han một phen, nhưng hôm nay vừa bị mắng cho như thế Thiệu Binh không dám ho he gì.
Lâm Tuyền về sớm đi chợ mua thức ăn, là chợ bình thường chứ không phải siêu thị, dự định nấu một bữa cơm thật ngon làm Trần Vũ bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuong/1993946/chuong-140.html