Chương trước
Chương sau

Sáng hôm sau Lâm Tuyền tới thành ủy, Triệu Tăng đã tới phòng hành chính đợi y, cả đêm qua nhịn không gọi điện thoại tới hỏi rõ tình hình đúng ra làm khó hắn.
Lâm Tuyền theo Triệu Tăng tới văn phòng của Cảnh Nhất Dân, đem chuyện hôm qua ăn cơm thế nào kể lại một lượt. Đương nhiên, chi tiết khoản vay của Liên hợp đầu tư thì không cần phải báo cáo chi tiết làm gì.
Cảnh Nhất Dân chính đang lo lắng chuyện này, đợi Lâm Tuyền nói xong, lập tức gọi điện thoại tới văn phòng của Cung Chí Siêu:
- Chuyển điện thoại cho giám đốc Cung, tôi là Cảnh Nhất Dân của thành ủy ... Chào giám đốc Cung tôi là Cảnh Nhất Dân đây, ý kiến của tôi hẳn là Tiểu Lâm đã nói với đồng chí hôm qua rồi, hạng mục đại học thành phố cần sự ủng hộ của ngân hàng, đặc biệt là công tác tiền kỳ như giải tỏa, làm đường, san lấp mặt bằng, tổ hạng mục đã đưa ra phương án cụ thể, tôi mong ngân hàng có thể cho một bản thư ý hướng đầu tư, như vậy ở đại hội thành ủy mở rộng, có thể tăng cường lòng tin cho một số đồng chí ... Được được bên thành ủy sẽ do phó thư ký trưởng Triệu, Tiểu Lâm ra mặt, phía đại học Tĩnh Hải sẽ do Trần Dục dẫn đầu, tổ chức hai tới ba người. Phương diện ngân hàng xin nhờ giám đốc Cung, địa điểm công tác sẽ do đồng chí Trần Dục phụ trách, đại hội đã ngay trước mắt rồi, tôi thấy chiều mai phải tiến hành luôn.
Tiếp đó Cảnh Nhất Dân liên tục gọi mấy cuộc điện thoại, đem chuyện định đoạt.
Lâm Tuyền nhớ tới đề nghị hấp dẫn của Khổng Lập Dân, nhân lúc Cảnh Nhất Dân tâm tình rất tốt đem chuyện đề xuất ra, dù không phù hợp với tâm ý của ông ta cũng sẽ không có vấn đề quá lớn:
- Chú Cảnh, trước khi vào thành ủy công tác, để ứng dụng kiến thức được học tập, cháu có lập một công ty nhỏ, có chút nghiệp vụ qua lại với tập đoàn Đông Đô ...
- Đông Đô của Khổng Lập Dân liên tục bốn năm liền vào top 10 xí nghiệp toàn tỉnh, trong tỉnh xí nghiệp dân doanh lớn hơn Đông Đô không có mấy, có nghiệp vụ qua lại với Đông Đô không phải là công ty nhỏ.
Cảnh Nhất Dân cười:
- Không phải muốn chú phê duyệt giấy tờ gì đó chứ?
- Cháu ủng hộ công tác của chú Cảnh còn không kịp, sao có thể kéo chân chú được, chuyện phê duyệt gì đó cháu tuyệt đối không làm, mở công ty chỉ là rèn luyện năng lực của bản thân, hiện giờ chỉ có hai ba người, giống đám thanh niên bọn cháu chơi đùa chút mà thôi.
Lâm Tuyền nếu đã mở công ty, khó tránh khỏi dùng danh nghĩa của ông ta và Triệu Tăng làm việc, điều này Cảnh Nhất Dân không ngại. Nếu Lâm Tuyền lấy ra giấy tờ gì đó cần phê duyệt, chỉ cần không làm trái với nguyên tắc, Cảnh Nhất Dân sẽ không từ chối, song nghe thằng nhóc này tựa hồ còn có lời khó nói, Cảnh Nhất Dân nheo mắt lại, ra hiệu Lâm Tuyền nói tiếp.
- Hôm qua Khổng Lập Dân đột nhiên tìm cháu, làm cháu giật mình, trước kia cháu chỉ mới gặp qua giám đốc bộ phận của Đông Đô đã thấy lớn lắm rồi. Không biết ông ta có được tin tức từ đâu, cũng biết chú Cảnh có quyết tâm lập hạng mục đại học thành phố, rồi từ đó đoán ra chuyện khu khai phát mới. Ông ta rất ủng hộ suy nghĩ của chú, nói Tĩnh Hải phát triển trì trệ đã 7 năm rồi, giờ tới lúc phải ra sức thúc đẩy tiến về phía trước.
- À, chú nhớ ra rồi, tập đoàn Đông Đô chủ yếu sản xuất linh kiện điện tử, năm nay còn muốn lắp một giây chuyền sản xuất xe hơi.
Cảnh Nhất Dân nghi hoặc, doanh nghiệp làm thực nghiệp vì sao cần ông ta tỏ thái độ? Nhìn Triệu Tăng, thấy hắn không biết gì, càng hứng thú không biết vấn đề gì mà Lâm Tuyền dấu cả Triệu Tăng.
- Chú Cảnh đã nghe nói tới Trần Minh Hành của tập đoàn Lệ Cảnh chưa?
- Trần Minh Hành ...
Cảnh Nhất Dân không biết người này, hừ một tiếng:
- Kẻ dựa vào xâm chiếm tài sản của Tĩnh Hải để lập nghiệp, hắn ỷ sự ủng hộ của Trương Quyền, đem tải tổng công ty xây dựng Tĩnh Hải chuyển sang Lệ Cảnh thuộc sở hữu của hắn, khiến xí nghiệp ngôi sao của Tĩnh Hải nợ nần chồng chất, là tội nhân của thành phố này. Khổng Lập Dân và Trần Minh Hành thì có quan hệ gì với nhau?
Lâm Tuyền đem ân oán giữa Lệ Cảnh và Tinh Hồ giải thích một lượt, chỉ bỏ đi tình tiết mua nhà của Tinh Hồ:
- Lệ Cảnh dựa vào quan hệ với chính phủ thành phố, chèn ép Tinh hồ, chẩn bị làm Tinh Hồ phá sản rồi mua lại với giá thấp. Đông Đô chuẩn bị liên kết với Tinh Hồ khai phát địa ốc, đầu tư quy mô lớn vào Tinh Hồ, cũng muốn có chút công tác thực chất để hỗ trợ chú Cảnh.
Nói thế là Cảnh Nhất Dân hiểu ngay, Đông Đô nhắm chuẩn cơ hội thành lập khu khai phát mới, tiến quân vào nghành địa ốc.
Cảnh Nhất Dân từ lúc lên làm bí thư thành ủy tới nay do căn cơ mỏng, luôn bận rộn tìm kiếm sự hỗ trợ chính trị, không kịp lôi kéo sự ủng hộ của giới doanh nghiệp, đặc biệt chuyện kiến thiết đô thị quy mô lớn, không có nhà đầu tư thực lòng làm việc cho mình là không được. Cảnh Nhất Dân lúc này mới nhận thấy thực tế Lâm Tuyền đã giúp mình lấp kín chỗ hở lớn nhất trong kế hoạch.
Một điều nữa càng quan trọng hơn, doanh nghiệp lớn luôn có ảnh hưởng khá lớn tới chính trị đương địa.
Cảnh Nhất Dân suy nghĩ rồi nói:
- Khổng Lập Dân là nhân vật đại biểu cho doanh nghiệp dân doanh Tĩnh Hải, ông ta ủng hộ hạng mục đại học thành phố, ủng hộ khu khai phát mới là chuyện tốt. Tiểu Lâm, à không, Triệu Tăng, cậu gọi điện tới Đông Đô, trước đại hội tôi sẽ bỏ ra nửa ngày tới tham quan tập đoàn Đông Đô, khi đó tôi muốn nghe ý kiến của Khổng Lập Dân về việc kiến thiết thành phố của Tĩnh Hải.
Lâm Tuyền nghĩ, mình làm tới nước này, chắc Khổng Lập Dân không có lý do gì không hài lòng nữa.
Chuyện khởi động hạng mục đại học thành phố đã không còn lực cản nào nữa, buổi chiều tổ chức tám người, thành lập tiểu tổ lãnh đạo dự bị hạng mục đại học thành phố, chuẩn bị hạng mục sau khi thông qua được biểu quyết ở đại hội thường ủy, sẽ bỏ đi hai chữ "dự bị".
Bí thư đảng, hiệu trưởng Học viện Sư phạm Trần Dục làm tổ trưởng, hiệu trưởng học viện y tế, hiệu trưởng học viện công nghiệp, Triệu Tăng, Cung Chí Siêu làm phó tổ trưởng. Sau khi hạng mục khởi động, lại bổ nhiệm thêm Chu Thu Phúc giám đốc ngân hàng phát triển thành phố, Bao Chí Quân bí thư đảng ủy trấn Lục Hồng làm phó tổ trưởng làm phó tổ trưởng.
Vì sao một cái tổ nhỏ mà lắm lãnh đạo thế? Đừng hỏi, làm thế thể hiện sự trọng thị của lãnh đạo mà.
Có điều lúc mới đầu tiểu tộ dự bị không có nhiều người như thế, phía trường học bỏ ra bốn người, ngân hàng góp bốn người, thêm ba người liên lạc nữa, tổng cộng 11 người sẽ làm việc ngày đêm để đưa ra thư ý hướng đầu tư hạng mục có diện tích đạt tới 3.000 mẫu tổng đầu tư gần 4 tỷ trước đại hội thường ủy mở rộng, thời gian chưa tới 7 ngày, đây tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
Địa điểm công tác an bài ở nhà khách Nam Sơn, bao luôn một phụ lâu ba tầng bao gồm một phòng hội nghị lớn, một phòng hội nghị nhỏ cùng 12 gian phòng cho tiểu tổ dự bị làm việc.
Tới khi thư ý hướng đầu tư soạn thảo xong, trong sáu ngày đó trừ lúc ăn và ngủ, Lâm Tuyền không có lúc nào rảnh rỗi cả.
May mà hợp đồng, thủ tục giữa Tinh Hồ và Đông Đô không liên quan tới giao dịch tài chính, 1.2 triệu tiền đảm bảo cho trang trí tòa nhà của Đông Đô cấp cho Liên hợp Tĩnh Hải chặn lại. Tất cả thu tục do Tôn Phi Phi cùng với Từ Kiến và người Đông Đô soạn ra, chỉ đợi Lâm Tuyền rảnh rỗi tới ký tên đóng dấu.
Nhìn từng chồng bản thảo chất kín mít bàn làm việc, Lâm Tuyền không dám tin trong sáu ngày qua bọn họ làm được khối lượng công việc lớn đến thế. Tới 6 giờ tối ngày 8 tháng 8, thư ý hưởng đầu tư chính thức làm xong, Lâm Tuyền thiếu chút nữa kiệt sức, Triệu Tăng, Trần Dục, Cung Chí Siêu đều là người tổ chức, so với người phải vùi đầu soạn thảo văn kiện như Lâm Tuyền thì thoải mái hơn nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.