- Tôi nói rồi tôi mặc kệ, muốn làm anh tự làm đi. Kích thích này cũng không thể loạn đùa.
Lang Phá Thiên bước nhanh lên phía trước.
- Ôi, Mã Hán, cậu…
Diệp Phàm nhìn Mã Hán một cái.
- Tôi muốn kích thích cô ta, nhưng công lực của tôi không đủ. Đương nhiên bỏ thuốc tôi còn làm được.
Mã Hán nhanh chóng cầm viên thuốc.
- Như thế này là sao, không phải đàn ông nhìn thấy con gái là muốn kích thích. Hai người các anh ngược lại, giống như gặp quỷ hết vậy? Gặp quỷ rồi có phải không?
Diệp Phàm nhún vai, buồn bực đi vào.
- Xem ra chỉ có thể chính mình làm.
Phát hiện Ngô Quang Bảo dẫn theo mấy chuyên gia kiểm tra xe bị mất đồng, bên cạnh còn đứng bốn người bị còng tay xiềng chân vẻ mặt tuyệt vọng. Trong đó không ngờ còn có một thiếu tá. Xem ra Lang Phá Thiên sắp xếp quân nhân áp tải xe cấp bậc không thấp.
Đương nhiên, Diệp Phàm cũng hiểu được nếu không điều tra ra chân tướng thì bốn quân nhân này đều đối diện với tòa án hình sự. Từ độ bí mật của chuyện này, có lẽ phán mười mấy năm tuyệt đối không thành vấn đề.
- Anh ta chính là người phụ trách áp giải xe hôm đó có phải không?
Diệp Phàm trước tiên không kiểm tra xe hỏi người thiếu tá mặt tròn.
- Đúng vậy, anh ta là Khương Chí, chuyên phụ trách áp giải xe quân sự này. Anh ta còn là phó binh đoàn bảo vệ chúng tôi.
Bình thường cũng là người có thân thủ tam đẳng đỉnh giai. Ban đầu tôi nghĩ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762712/chuong-3420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.