Chương trước
Chương sau
- Đương nhiên đồng chí Khai Hà nói cho 3 viên, rồi lại cho thêm đồng chí Đường Thành 2 viên. Cho nên đồng chí Khai Hà tức giận, nói là nếu không thu hoạch được gì thì hai viên đó trừ vào tiền lương của Đường Thành.
Trương Hùng cười nói.
- Còn muốn thu hoạch, bên trong có thật là kho chôn cất bảo vật hay không, tôi thấy gần đây đồng chí Khai Hà phát điên vì tiền rồi, lần trước chúng ta kiếm cho ông ta 3, 4 tỷ rồi. Lão đúng là lòng tham vô đáy.
Diệp Phàm “hừ” nói.
- Ôi, anh không biết thôi, ông ta cũng xui xẻo. Tuy là kiếm được 3, 4 tỷ. Nhưng kết quả lại cho người khác một ít, nộp lên ngân sách quốc gia 200 triệu. Thực tế còn lại chỉ chưa đến 200 triệu.
Trương Hùng thở dài.
- Việc này có liên quan gì đến ngân sách nhà nước, ai đã làm.
Diệp Phàm có chút ngạc nhiên. . Đam Mỹ Sắc
- Vốn là không có liên quan gì đến quốc khố, chỉ có điều Quân ủy cũng cần nên lấy một phần. Cơ hội không thể bỏ qua mà, sau đó đồng chí Khai Hà tức giận đành phải nộp một phần vào ngân khố, đương nhiên là rất căm hận những vị tướng quân đó. Nhưng cũng chẳng có cách nào cả.
Trương Hùng cười nói.
- Ha ha, không ngờ đồng chí Khai Hà cũng bị như thế. Làm tốt lắm.
Diệp Phàm cười.
- Không sao đâu anh Diệp, tôi cũng mang theo mấy chục quả lựu đạn đây, nếu không được thì chúng ta dùng lựu đạn cũng có thể cho nổ tung mà.
Đường Thành cười hì hì.
- Thực ra, lão Cung cũng thực sự muốn biết bên trong là cái gì. Cho nên giả dụ không nhìn thấy cũng thầm đồng ý rồi.
Hơn nữa nhắc nhở chúng tôi, nhất định phải quay phim lại, nói thuật Phong Giới này tương lai sẽ là một đề tài nghiên cứu rất lớn đối với Tổ A chúng tôi.
Nếu có thể nghiên cứu thành công thì ý nghĩa quả thực không có lời nào để tả.
Trương Hùng nói.
Mọi người chọn tốt vị trí lui về phía sau, Xa Thiên và Ngưu Bá một người cầm khẩu súng bắn tỉa công hiệu lớn, một người cầm khẩu súng máy để phòng bất trắc.
Bùm…
Một quả hỏa tiễn bắn ra, Diệp Phàm đã ngắm chuẩn cự ly. Loại thuật Phong Giới này có thể mê hoặc động vật sống, nhưng lại chẳng có cách nào để mê hoặc được đạn hỏa tiễn có tính chất định vị mục tiêu.
Vì thế, đạn hỏa tiễn bay thẳng đến nơi nghi ngờ bị Phong Giới. Những đầu đạn nhỏ bên trong tỏa ra, rồi cùng nổ vang lên.
Dưới sự giúp đỡ của Tam Hóa đại sư, đôi mắt Ưng của Diệp Phàm phát hiện. Đám mây có màu cây Ma Hoàng kia giống như bị đun xôi lên cuồn cuộn.
- Hình như có tác dụng rồi.
Diệp Phàm nói.
- Ừm, đã chấn động rồi. Chứng tỏ thuật Phong Giới này đã thoái hóa sắp đến lúc bị vỡ ra rồi. Dù các ngươi không cho nổ thì có lẽ trong vòng 100 năm nó cũng tự lộ ra.
Tam Hóa đại sư nói.
Cùng lúc đó Trương Hùng và Đường Thành không ngừng cùng nhau ném lựu đạn qua, mấy quả lựu đạn cùng nổ khiến cho uy lực cũng không hề nhỏ.
Đám mây màu cây Ma Hoàng tiếp tục bị trấn động, hơn nữa, dường như có một chút khí đen thoát ra từ trong đó.
- Không hay rồi, bên trong có độc. Bảo người của các ngươi đeo dụng cụ phòng độc vào.
Tam Hóa đại sư vội vàng nói,
- Tuy nhiên, độc tố này mới chỉ là thoát ra ngoài nên không nhiều, phạm vi lan ra cũng không rộng. Nếu có thuốc giải độc thông thường thì có thể phòng chống được.
Diệp Phàm lập tức lấy một ít thuốc giải độc đưa cho Trương Hùng đi thông báo cho mọi người. Còn những người bao bên ngoài thì đeo mặt nạ phòng độc vào.
- Bên trong Phong Giới này có chứa chất độc, chứng tỏ khi xưa cao thủ tạo nên nó nhất định là cao nhân dùng độc. Có lẽ Thuật Phong Giới này sẽ khó phá hơn, nếu phá được mà không cẩn thận thì rất dễ bị trúng độc.
Diệp Phàm nói.
- Ừm, có khả năng như thế. Tuy nhiên, cũng không thể loại trừ Cửu U Ngô Công Khâu ở bên trong đang lợi dụng việc bên trong đang bị trấn động để ép độc ra ngoài đẻ bảo vệ Phong Giới này mà thôi.
Tam Hóa đại sư nói.
Diệp Phàm đi lên thử xem. Dùng hết sức hít vào, từng luồng khí độc không ngừng bị Diệp Phàm hít vào. Tuy nhiên không lâu sau Diệp Phàm cảm thấy hơi chút choáng váng.
- Không được, loại chất độc này rất lợi hại, cơ thể của ngươi không chịu đựng nổi rồi, dừng lại đi.
Tam Hóa đại sư nói.
- Có lẽ Huyết Cương của tôi có thể, lúc đầu nó cũng đã nuốt loại Cửu U Ngô Công Khâu này.
Diệp Phàm nói, rồi bảo mọi người lui ra, sau đó nhẹ nhàng thả Huyết Cương ra.
Huyết Cương quả là lợi hại. Nhìn thấy đám sương độc màu đen đó liền rất hưng phấn. Không lâu sau, sắc mặt của Huyết Cương biến thành màu tím, một con Cửu U Ngô Công Khâu từ trong đại tràng chui ra từ trong lỗ mũi của nó.
Dường như thứ này đa ngửi thấy mùi gì đó, chợt mọc ra một đôi cánh, nó bổ nhào về tầng Phong Giới, mở rộng miệng ra, tham lam hút lấy chất độc màu đen bay ra từ bên trong.
- Quái lạ, Cửu U Ngô Công Khâu của cậu sao lại có cánh?
Tam Hóa Đại sư kinh ngạc.
- Tôi cũng không rõ, lúc đầu con giun đó của một người đầy mặt là giun, nó cứ chui vào trong cơ thể Huyết Cương của tôi. Tôi còn cho là nó chỉ là nội công tập hợp lại thành hình như con giun cơ.
Diệp Phàm nói.
- Vậy người đó ở đâu?
Tam Hóa Đại sư hỏi.
- Không còn nữa…
Diệp Phàm kể qua một lượt tình hình.
- Thiền Mị, dường như người giun đó quen biết Huyết Cương của cậu. Hơn nữa, dường như còn có quan hệ mật thiết. Lẽ nào hai người bọn họ có liên quan với nhau?
Tam Hóa cũng có chút hoài nghi.
- Không rõ.
Diệp Phàm lắc đầu.
- Người đó nhất định có liên quan tới Vương Quốc Cổ Tinh Tuyệt. Là người nào thì chưa biết. Hơn nữa, người đó xem ra cũng là dùng Hóa Thân nội công.
Vả lại, thuật Hóa Thân nội công của người này không hề thua kém ta. Thậm chí còn mạnh hơn cả ta.
Bởi vì, đã nhiều năm như vậy rồi mà hắn vẫn có thể dùng nội công điều khiển cơ thể hoạt động, hơn nữa còn có thể trực tiếp ra tay đánh ngã các ngươi.
Còn ta thì không thể ra ngoài, chỉ có thể mượn bức tượng này.
Tam Hóa đại sư nói,
- Huyết Cương từ đâu ra?
- Từ một hoang đảo…
Diệp Phàm kể qua tình hình, dù sao cũng chẳng có gì phải che giấu, hơn nữa, Diệp Phàm cũng muốn giải những nghi vấn này, không chừng Tam Hóa đại sư lại có thể cung cấp một chút thông tin có ích.
- Ngươi cũng đã đến đảo Thủy Tinh rồi sao?
Tam Hóa đại sư kinh ngạc.
- Tôi cũng không rõ đó có phải là đảo Thủy Tinh hay không, tuy nhiên, từ cái chết của 3 người tôi mới được biết nó tên là đảo Thủy Tinh, hơn nữa cũng đi vì Võ Vương Mễ Tác Bỉ. Tiền bối thấy thế nào về Đan Phi Tử?
Diệp Phàm hỏi.
- Đan Phi Tử, chưa từng nghe qua về người này. Tuy nhiên, từ lời kể của ngươi, chắc chắn người này rất đáng nghi ngờ.
Bởi vì, rất nhiều nơi đều có dấu vết của hắn. Người này dường như đã luyện được thuật phân thân.
Có thể dùng nội công lưu giữ trong vật, cũng có thể dùng phương pháp nội công vật hóa thể hiện ra ngoài. Hơn nữa lại cũng xuất hiện ở đảo Thủy Tinh, lại còn chiếm hữu một cung điện.
Có thể xây dựng một cung điện ở nơi ở của Võ Vương thì lai lịch và năng lực của người này không hề nhỏ.
Hơn nữa, ngươi đã trở thành một trong những mục tiêu hắn lựa chọn, hắn cần ngươi thay hắn đi hoàn thành một số việc. Mà cung Tinh Tinh chính là mục đích cuối cùng của hắn.
Rốt cuộc người này muốn làm gì, ta cảm thấy dường như người này có âm mưu rất lớn, việc hắn làm nhất định là việc kinh thiên.
Chỉ là bây giờ vẫn chưa hoàn thành, còn đang chuẩn bị. Hơn nữa, ta nghi ngờ mục tiêu mà hắn chọn không chỉ có một mình ngươi. Ngươi chỉ là một trong số đó mà thôi.
Tam Hóa đại sư phân tích.
- Nghe đại sư nói khiến tôi lại sống lưng.
Diệp Phàm nói.
- Ta vừa mới phải dùng rất nhiều tinh lực để tìm kiếm trên người ngươi, thấy không có bất kỳ thứ gì ẩn nấp trên cơ thể ngươi. Nếu Đán Phi Tử cũng là cao thủ Thoát Thần Cảnh thì ta hoàn toàn có thể tìm ra hắn. Chứng tỏ hắn không giấu thứ gì để theo dõi trên người ngươi. Về điểm này ngươi có thể yên tâm.
Tam Hóa đại sư nói.
- Tôi có cảm giác, dường như lúc trước Đan Phi Tử có bỏ một cái gì đó trên người tôi. Giống như là loại thiết bị nghe trộm người hiện đại dùng vậy.
Tuy nhiên, sau đó sau khi gặp phải người giun thì bị hắn tấn công mãnh liệt, tôi cảm thấy trong người dường như có thứ gì đó bay ra.
Hơn nữa, thứ đó lại đánh nhau với người giun. Cuối cùng đã bị người giun luyện vật hóa. Rồi có lẽ người giun cũng bị trọng thương và biến mất.
Nếu phỏng đoán của tôi là đúng, thì người giun biết Phi Tử Đan và người giun và Huyết Cương có quan hệ với nhau.
Lẽ nào Phi Tử Đan và người giun có thù oán với nhau, từ đó đã đem người thân của người giun ví dụ như con gái hoặc vợ luyện vật thành Huyết Cương.
Người giun đánh không lại Phi Tử Đan đã chạy đến Tinh Tuyệt Quốc. Còn tôi thì may mắn gặp được, người giun đã dốc sức đánh bay đi thứ mà Phi Tử Đan để lại trên người tôi, và rồi hắn ta đã xong đời.
Tuy nhiên, giả thuyết này dường như lại có chút không ổn lắm. Võ Vương Mễ Tác Bỉ Khâu kia đóng vai trò gì ở trong đó.
Theo lý luận của Đan Phi Tử thì Huyết Cương là thứ mà Mễ Tác Bỉ Khâu muốn luyện vật. Mà khi đó bức tượng thần bí trên đảo Thủy Tinh lại phát ra tia sáng màu tím để bảo vệ Huyết Cương.
Chắc là bức tượng luôn trợ giúp cho Huyết Cương hoàn thành quá trình luyện vật. Tất cả đều quá thần bí, rất khó lý giải.
Tiền bối cũng đã đến đảo Thủy Tinh, có thể kể cho tôi nghe xem những thứ trước kia ông đã thấy. Chúng ta cùng phân tích một chút.
Diệp Phàm nói.
- Hiện tại thời cơ vẫn chưa chín muồi, ta đã nói rồi, chỉ cần ngươi có thể được sự chấp nhận của Mỹ Nhân Ngư. Bằng không bí mật này sẽ mãi nằm trong bụng của ta. Dù ngươi có hủy bức tượng đi thì cũng vô dụng.
Tam Hóa đại sư nói.
Ông ta nói rất nghiêm túc. Diệp Phàm mắng thầm một câu:
- Đảo Thủy Tinh đã bị hủy rồi. Sau này có trở về cũng chẳng thấy gì cả, ông con giữ lại thì có tác dụng gì?
- Đảo Thủy Tinh đã hủy rồi, ta cảm thấy nó vẫn tồn tại. Võ Vương là ai chứ, ai có thể hủy được đảo Thủy Tinh hang ổ của hắn chứ. Những việc này ngươi nói ra ta cũng không tin.
Tam Hóa đại sư căn bản không tin.
- Tất cả đều do tôi tận mắt nhìn thấy, ngay cả mặt đất cũng đã bị chìm rồi. Dường như toàn bộ hoang đảo đó đã bị chìm xuống đáy biển. Vệ tinh bây giờ cũng chẳng tìm thấy được sự tồn tại của nó nữa.
Diệp Phàm nói.
- Ha ha, những gì ngươi thấy chưa chắc đã là thật. Tất cả những thứ trên đảo Thủy Tinh đều là lừa người. Thứ ngươi thấy không phải là thật. Những thứ ngươi cho rằng là giả thì cũng có thể là thật.
Tất cả đều có thể đảo ngược. Hơn nữa, lấy Phong Giới mà nói đi. Có lẽ là hành động của các ngươi đã động chạm đến Phong Giới bố trí của Võ Vương, dẫn đến cả hòn đảo bị che mờ.
Một khi màn che mở ra, vệ tinh đương nhiên không thể tìm thấy. Mà khi đó các ngươi nhìn thấy lại chính là kiểu quang học giả thôi.
Ví dụ như bức tượng thần bí trên đảo Thủy Tinh đó có phải là lúc ẩn lúc hiện hay không. Việc này thì giải thích thế nào?
Những bức tượng này xem ra thì là thật, nhưng có lúc chúng lại là hư vô.
Những lời lẽ mang tính triết lý của Tam Hóa đại sư khiến Diệp Phàm chợt ngây người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.