- Thế thì tiền bối đến là được rồi, ông đem năng lượng cho tôi mượn, bảo đảm một quyên là có thể phá được Phong Giới này.
Diệp Phàm nói.
- Nếu cho ngươi mượn sắc mạnh thì đương nhiên được, có điều một quyền này ngươi cũng có thể khiến ta biến mất hoàn toàn trên thế giới này.
Tam Hóa nói.
- Một quyền dẫn đến kết quả như thế, việc này?
Diệp Phàm có chút rắc rối.
- Ta đã nói rồi, linh khí nội công của ta ở trong bức tượng chỉ có một ít. Vốn đã là không đủ năng lượng, lại thêm sự tiêu hao của mấy nghìn năm qua, không thể dùng quá sức. Chỉ làm những động tác nhỏ thì được, giống như là cho ngươi một một chút năng lượng để nhìn rõ Phong Giới kia.
Tam Hóa nói.
- Lẽ nào lại không còn cách nào nữa sao?
Diệp Phàm hỏi.
- Ta cũng không rõ, trừ phi tìm được cao thủ.
Tam Hóa nói.
Diệp Phàm ngồi xuống đất nghĩ rất lâu.
- Đại sư, nếu dùng thuốc nổ bây giờ cho nổ liên tiếp vào Phong Giới đó, mỗi lần nổ liệu có làm giảm đi năng lượng của Phong Giới đó hay không? Uy lực của thuốc nổ cũng chẳng kém gì uy lực của cú đấm, hơn nữa lại còn mãnh liệt hơn.
Diệp Phàm mừng rỡ nói.
- Có lẽ cũng được, có thể thử xem. Tuy nhiên, phải chú ý công lực của chủ nhân bên trong có cao hay không. Nếu rất cao mà các người đụng đến bọn họ thì đúng la xui xẻo. Đây mới là vấn đề mấu chốt.
Tam Hóa cười nói.
- Có Đại sư ở đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762509/chuong-3217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.