- Ồ, bí thư Cái cũng đã đến rồi.
Diệp Phàm gật đầu nói, đột nhiên cao giọng hỏi:
- Chủ nhiệm Trương, khi nãy sở trưởng Bao có nói là báo đến cơ quan công an địa phương, các anh đã báo chưa?
- Báo rồi ạ, sau khi tắt điện thoại chúng tôi đã lập tức báo cho công an thành phố Hạng Nam rồi. Nhưng bên đó lại nói rằng tập đoàn Hoành Không chúng ta có sở công an riêng mà.
Mà cấp bậc cũng không thấp hơn công an Hạng Nam. Nếu như theo chế độ của Sở thì chắc chắn còn cao hơn cả công an Hạng Nam.
Bởi vì công an Hạng Nam thuộc đơn vị xử lý, còn công an của Hoành Không là thuộc cấp sở rồi.
Trương Kiến Thiết tức giận nói.
- Có phải là bọn họ không thèm quản nữa đúng không?
Cái Thiệu Trung vừa nghe liền tức giận, ra mặt hỏi.
- Vâng, tôi lúc đó còn muốn lý luận nhưng bên đó đã tắt máy rồi. Nói thực họ cũng chẳng nể mặt gì cả.
Trương Kiến Thiết nói.
- Anh có nói là tài liệu đó liên quan đến sống sót của tập đoàn Hoành Không không? Cần họ phải đến không?
Diệp Phàm hỏi.
- Tôi đã nói rồi nhưng người ta không nghe.
Trương Kiến Thiết trả lời.
- Tôi nói làm sao, sao đến giờ này không có công an đến. Những người này muốn làm gì?
Đồng chí Trương Kiến Thiết, khi nãy anh đã báo cáo với ai, báo cáo lại lần nữa, mẹ kiếp, những người này muốn phản sao?
Để tôi xem xem giọng điệu thế nào.
Cái Thiệu Trung trức giận, cảm thấy những đồng chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762303/chuong-3011.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.