- Bí thư chắc chắn là đối thủ của chúng ta làm rồi.
Trương Hưng Phúc nói.
- Không biết có phải là Diệp Phàm, đối thủ của tôi hay là đối thủ của cả Hoành Không kia?
Nếu như xem trên báo thì có thể là đối thủ của Hoành Không hơn. Nhưng Hoành Không cũng đã xây dựng hai chục năm rồi.
Như vậy thì đối thủ cũng không phải ít nhỉ.
Cái Thiệu Trung gật đầu nói.
Trương Hưng Phúc thoải mái, nhìn thư ký Vương rồi nói:
- Bí thư cũng không chắc chắn được, chỉ sợ đối thủ kia lại chính là đối thủ của Diệp Phàm.
Chẳng qua người ta chỉ nhả tí đạn khói ra mà thôi. Nhìn vào thì đúng là cả hai người đều bị công kích nhưng chủ yếu thấy lại là Diệp Phàm.
Tôi đang nghĩ liệu có phải là người đứng sau Thiết Cúc Hoa không. Diệp Phàm khai trừ bà ta như thế, người đứng đằng sau bà ấy lại có thể lực mạnh.
Không gây ra sức ép chắc chắn là không thể nào. Ví dụ như bọn họ đều lần nữa tấn công vào văn phòng hai lãnh đạo của Hoành Không.
Tôi nghĩ, việc này chắc chắn không thể không liên quan đến Thiết Cúc Hoa kia mà người thân của bà ta lại là người trong thể chế, nên đã biết lợi dụng dư luận để mà nói rồi.
Thực ra trong chuyện này đã có trình tự quan hệ rồi, họ sẽ xử ly tốt thôi. Đối với tòa báo thành phố Thiên Vân mà nói thì sức ảnh hưởng không thể hơn được nhật báo, báo đảng Thiên Vân được
Nhưng nếu nói trong dân gian, thì sức ảnh hưởng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762302/chuong-3010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.