- Không thể để ông ta cho ông được.
Diệp Phàm hừ nói.
- Tôi đang làm chuyện công việc, sắp có manh mối rồi.Nhưng nếu để chỉnh ông ta thì cũng nên đổi một phỏng chừng cũng được. Người đương thời ở Hạng Nam là Cái Thiệu Trung, nên chức Sở trưởng sở tài chính chắc là trên đầu lão Cái rồi.
Lam Tồn Quân ủ rũ nói.
- Đừng vội, cứ chỉnh ông ta rồi hãy nói. Còn về việc kế nhiệm tôi sẽ nghĩ, huống chi, kế nhiệm không chắc lão Cái đã có thế. Vì thế chúng ra cũng phải chuẩn bị tâm lý, ít ra thì ông ta cũng là một đồng chí cứng rắn.
Diệp Phàm nói.
- Có cách gì? Cái Thiệu Trung chắc chắn không đồng ý. Người ta là bí thư quản nhân sự.
Lam Tồn Quân có chút tò mò.
- Mất công ông em lại phải ngồi ở đây, chẳng lẽ Không Hàng lại không được sao?
Diệp Phàm cười nói.
- Đúng, sao tôi lại quên được chuyện này.
Lam Tồn Quân bừng tỉnh nói:
- Nhưng chắc là khó lắm đây. Mà bên tài chính tôi cũng không quen ai cả. Huống chi đồng chí Không Hàng đến cũng chắc đã gánh vác được “bàn tay” của Cái Thiệu Trung.
- Ha ha, chúng ta cứ thăm dò trước để khiến ông ta đến là được rồi. Không nghe thì không cần phải xuống.
Diệp Phàm cười nói.
- Tôi thăm hỏi một chút rồi nói.
Lam Tồn Quân nói.
Ăn trưa xong Diệp Phàm vội vàng đến tỉnh Điền Nam bờ bên kia sông Thông Thiên. Bởi vì 4 phần cổ phần của Hoành Không đều nằm trong tay chính quyền tỉnh Điền Nam bên kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1762112/chuong-2820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.