- Còn có thể đứng, tốt lắm.
Vũ Tiên Phong đứng im, đá mấy đá, toàn bộ những người bị y đã bay đi mấy mét.
- Mày có phục không?
Vũ Tiên Phòng nhìn Diệp Phàm.
- Chết cũng không phục!
Diệp Phàm gầm lên một tiếng, máu đỏ đột nhiên phun ra như tia lửa đạn.
- Chạy mau.
Trần Khiếu Thiên ở gần Vũ Tiên Phong nhất, đột nhiên hai tay ôm chặt lấy hai chân của Vũ Tiên Phong, hét lớn.
Vũ Tiên Phong nhíu máy, bổ mạnh một nhát lên đầu Trần Khiếu Thiên.
- Trần lão!
Mắt Diệp Phàm vằn máu, liếc qua Can tương rốt cuộc nhoáng lên một cái đã đến trước mặt Vũ Tiên Phong.
Lão già này vừa thấy thế thì mắt trợn to, cố gắng xê dịch trong không trung. Tuy nhiên khi rơi xuống đất vẻ mặt của lão già này khá khó coi.
Bởi vì mũi của lão già này không ngờ bị thanh kiếm Can tương quyệt qua một cái. Đây là do Diệp Phàm không còn đủ khí lực mới thế. Nếu dùng toàn bộ khí lực thì mũi của lão sẽ bay mất. Đây là lợi hại của thanh kiếm Can tương.
- Cầm lấy!
Vũ Tiên Phong lúc này hứng thú, giơ tay lau chóp mũi, bước một bước lớn về phía Diệp Phàm. Có lẽ muốn chiếm thanh kiếm Can tương của Diệp Phàm. Tuy nhiên, lúc này thanh kiếm lại không có chút tiếng động nào quấn lại cổ tay Diệp Phàm. Nhìn qua cũng chỉ là một vòng tay bạc thôi.
Diệp Phàm gắng sức để dùng Can tương, tuy nhiên nó không có hành động. Diệp Phàm biết, không có nội lực hùng mạnh, thì Can tương cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761375/chuong-2074.html