- Anh uống thuốc giải rượu trước đi!
Mai Phán Nhi nói xong đi ra sảnh tìm thuốc giải rượu.
Buổi tối Diệp Phàm đã say thật, hắn không hề dùng nội lực đẩy chất men ra. Vì, tối nay Diệp Phàm thực sự cao hứng.
- Uống thuốc giải rượu làm gì, có rượu chơi mới thú vị chứ.
Diệp Phàm vồ về phía trước, giống như hổ về dê, ôm Mai Phán Nhi từ phía sau.
- Haizz...
Mai Phán Nhi thở dài. Cô xoay người lại, giơ tay nhẹ nhàng vuốt mặt Diệp Phàm.
- Còn dám sờ mặt anh à, nhìn ông đây trị em này!
Diệp Phàm cười gượng, đè cô nàng xuống ghế sofa trong phòng khách.
- Diệp Phàm, để em tắm cái đã được không? Nãy ăn cơm người toàn mồ hôi đây này.
Mai Phán Nhi vội vàng nói, phụ nữ ai cũng thích sạch sẽ!
- Tắm cái gì, anh đâu có chê em hôi đâu nào.
Diệp Phàm thật sự say rồi, không quan tâm, cởi nút áo của Mai Phán Nhi. Tuy nhiên, thằng nhãi này đã say rồi, nên cả phút mà vẫn chưa cởi được nút áo của cô nàng.
Chọc cho Mai Phán Nhi mặt đỏ hồng cười nói:
- Thật vô dụng, cho anh mà anh cũng chẳng sờ vào được.
- Sờ không được đúng không, ông đây không cần phải mở nút nữa.
Diệp Phàm khí thế ngùn ngụt, xoẹt một tiếng, chiếc vay bị xé rách.
Theo đó là tiếng hét của Mai Phán Nhi:
- Áo của em!
Dĩ nhiên, tất cả đều bị Diệp Phàm hung hăng xé rách vứt quanh phòng khách, để cho cô giúp việc làm giẻ lau.
- Hình như lớn hơn một chút rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761327/chuong-2026.html