- Đúng vậy, mấy ngày nay tôi cũng đang suy nghĩ về vấn đề này chỉ là khó bề đôi bên, thật là đau đầu.
Diệp Phàm bất giác cũng thở dài ngán ngẩm.
Tề Chấn Đào có ân nghĩa giúp đỡ bản thân nhiều lần, hơn nữa Tề Thiên lại là anh em tốt của mình, ở điểm mấu chốt này lại không phải chỉ có mình Tề Chấn Đào phạm lỗi, mà là bị liên lụy. Đó là việc rất oan ức, hơn nữa Diệp Phàm thật sự không muốn trông thấy việc này xảy ra.
- Tôi biết anh cũng rất khó xử, tôi vốn dĩ kêu Tề Chấn Đào gọi điện cho anh, chắc là đến bây giờ, nó vẫn chưa gọi đúng không?
Tề Phóng Hùng nói.
Diệp Phàm gật gật đầu, trong lòng thì âm thầm cảm kích.
- Việc này, dường như tôi cũng đoán ra được một điểm, nhất định là có người đang gây khó dễ cho các anh, có phải là Ủy viên Trương?
Tề Phóng Hùng nói.
- Không còn cách nào khác, việc này bị họ kéo dài quá lâu, Ủy viên Trương tức giận rồi, trước cuối năm không giải quyết, sẽ trách cứ những đồng chí có liên quan của Phòng điều tra Trung ương, tôi là người phụ trách chính, nhất định là phải chịu trách nhiệm của một người lãnh đạo.
Diệp Phàm nói.
- Thật là nan giải, việc này mà cứ kéo dài thì không có lợi cho các anh, không kéo dài thì chuyện của Chấn Đào chắc chắn không xong. Ôi…
Tề Phóng Hùng cũng hết cách, hờ hững uống ngụm trà ngẩn người nhìn chằm chằm vào bàn trà.
- Yên tâm, tôi tuyệt đối không để hỏng việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761317/chuong-2016.html