Trong phòng lập tức ầm ĩ lên, giống như đang trong lò nướng vậy.
Lô Vĩ móc điện thoại ra bắt đầu chiêu binh mãi mã, chưa đến vài phút, một đám huynh đệ liền kéo đến.
Trong phòng lập tức ồn ào hẳn lên. Bởi người đông nên không khí cũng ngột ngạthơn nên đành phải mở cửa ra cho thoáng.
Nhà khách lúc này được đồng chí Phù Chính Hưng trang hoàng rất hiện đại, lối đi cũng khá rộng.
Mà Diệp Phàm nghiễm nhiên bị đẩy vào vị trí người làm chứng, kẹp ở giữa người của hai đội, không khí náo nhiệt vô cùng.
Diệp Phàm cũng hiểu đây là do Lô Vĩ cùng Hạ Hải Vĩ đang cố ý làm ầm ĩ, mục đích đơn giản là muốn làm cho mình vui vẻ, giải tỏa nổi buồn bực bị cách chức.
Đương nhiên, Diệp lão đại cũng có chút vui, thế nên cũng hô hào uống vài ba chén.
Nhưng ngay khi mọi người đang đánh cuộc hào hứng, một âm thanh từ ngoài cửa vẳng đến:
- Đều bị tạm thời cách chức cả thế mà còn ở đây tụm năm tụm ba làm cho người khác không nghỉ ngơi được, thật không ra gì cả!
Âm thanh rất lớn, mọi người đang ầm ĩ như vậy mà không ngờ đều nghe thấy cả.
Vừa nghe thế, mọi người đều dừng tay lại.
Diệp Phàm giương mắt nhìn lên, không ngờ là một người đàn ông cao lớn thô kệch đang đứng ở lối đi, phía sau ông ta là đoàn người của Phó chủ tịch.
- Lô Vĩ, con chó nào đang sủa bên ngoài thế, đi đánh nó đi. Bảo người của nhà khách hầm lên, bố đã lâu không thưởng thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761091/chuong-1790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.