- Nghe nói anh đang tạm thời bị cách chức?
Phí Nhất Độ lại hỏi.
- Ừ, chọc giận một lão họ Từ. Nguồn truyện: Truyện FULL
Diệp Phàm hừ nói.
- Thôi vậy, tránh nơi đầu sóng ngọn gió trước. Phỏng chừng, chức vị của anh nếu muốn khôi phục thì cũng phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa. Thế cũng tốt, đại ca cứ nhân cơ hội này nghỉ ngơi cho khỏe, đợi khi được phục chức mới có sức để đảm đương tốt công việc.
Phí Nhất Độ khuyên nhủ.
- Tôi đâu có vội!
Diệp Phàm nói vậy vì trong lòng hắn cũng hiểu rõ, có vẻ Phí Mãn Thiên cố ý làm như thế. Ông ta đang cố trút giận lên hắn, phớt lờ hắn qua một bên cho hả giận trước rồi nói sau.
Dù sao cũng không có việc gì làm, Diệp Phàm đành về Hải Đông một chuyến. Mới biết được gần đây đã phát sinh rất nhiều vấn đề.
Tối hôm đó ở Thanh Khê Cư.
- Quá đáng thật, thưa Chủ tịch, tôi đã làm rất tốt, dựa vào cái gì mà thay thế tôi. Nực cười, những khó khăn của giai đoạn đầu giải phóng mặt bằng chúng tôi đã làm hoàn chỉnh cả. Thật không ngờ miếng ăn tới miệng rồi lại bị bọn Trương Minh Sâm giật mất.
Tằng Tuấn Tài phẫn nộ chửi um lên.
- Ừm, lần trước vốn đã điều tra rõ những thương nhân đầu tư đến Đào mộc đã bị người ta cố ý đe dọa cho sợ mà bỏ đi.
Trong khoảng thời gian này thêm một lần nữa lại có vài vị khách hàng lớn, đã ký với huyện uỷ thoả thuận sơ bộ rồi. Trương Minh Sâm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761090/chuong-1789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.