- Ừ!
An Kỳ gật gật đầu, vừa liếc nhìn Diệp Phàm, vừa nói:
- Thời gian Lý Nhất Nam thử việc không đến một năm.
Phạm muốn lấy người tài giỏi, vốn thành phố không thiếu người lãnh đạo. Không ngờ lại chọn anh ta vào vị trí Phó trưởng phòng.
Mà Lý Nhất Nam mới thử việc có một năm trong ngành cảnh sát không ngờ lại trở thành lãnh đạo. Thăng chức Phó trưởng phòng thành phố, hơn nữa, còn là phó trưởng phòng nắm thực quyền trong tay, cũng không thấy giải thích về việc này.
- Theo lý mà nói thì đảo lộn hết rồi. Anh ta được bổ nhiệm Phó trưởng phòng là chuyện của Ban tổ chức cán bộ Thành ủy. Nhưng phân công công tác là do cục trưởng là anh sắp xếp. Chẳng nhẽ phân công công tác một Phó trưởng phòng quản lý Phạm Viễn cũng sắp xếp?
Diệp Phàm có chút kinh ngạc hỏi.
- Là thật mà, lúc đó ban Tổ chức cán bộ xuống đề nghị cục Công an thành phố phân công công tác quản lý cho đồng chí Lý Nhất Nam. Còn nói anh ta thích hợp với vị trí đó, Chủ tịch thành phố nói xem, tôi làm sao có thể làm khác được. Ban Tổ chức cán bộ trực tiếp đề nghị, đành phải làm thôi.
An Kỳ có chút phẫn nộ, nói.
- Ừ, đây có thể là nguyên nhân chủ yếu anh không được kiêm nhiệm Phó Bí thư Đảng ủy Công an thành phố.
Diệp Phàm gật gật đầu, liếc nhìn An Kỳ một cái, hỏi:
- Có nghĩa là đã có sự chỉ đạo từ cấp trên?
- Báo cáo Chủ tịch thành phố, tôi nghĩ là việc bổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761040/chuong-1739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.