- Anh đừng mơ.
Viên Viên tức giận lườm Diệp Phàm một cái xoay người vào trong bếp.
Không lâu đồ ăn đã được dọn lên, một bàn tròn lớn đông đúc.
- Trước tiên chúng ta cùng nâng chén, mừng Diệp Phàm một chút.
Kiều Hoành Sơn giơ chén lên đề nghị.
- Đúng là nên chúc mừng một chút.
Kiều Viễn Sơn gật đầu nhìn Diệp Phàm một cái, cười nói:
- Thân phận của cậu trong quân đội thật bí ẩn. Đến tôi cũng không biết. Giờ Hoành Sơn về nói tôi thực sự có chút kinh ngạc. Hiện tại nghĩ lại trước kia, cậu có nói đến tuổi này đật đến cấp phó tỉnh sẽ bước vào nhà họ Kiều hóa ra là nguyên nhân ở đây.
- Ba, Diệp Phàm đã là tướng quân từ trước.
Kiều Viên Viên đặc biệt vui vẻ, mặt ửng đỏ. Đương nhiên, vợ vui vì chống. Diệp Phàm có thể nở mày nở mặt, trong lòng Kiều Viên Viên tất nhiên vui rồi.
- Con cũng đã biết trước việc này?
Kiều Viễn Sơn nhìn con gái vẻ mặt kinh ngạc hỏi.
- Vâng, lúc đó con có nói với Diệp Phàm. Hai người đang phản đối, con bảo Diệp Phàm nói ra thân phận của hắn ở Bộ tổng tham mưu. Tuy nhiên Diệp Phàm không đồng ý. Nói là hắn không quyết tâm ở trong quân đội, chỉ có thể là hư danh thôi.
Kiều Viên Viên nói.
Viễn Sơn như thoáng chút suy nghĩ, gật gật đầu.
- Không việc gì, Diệp Phàm có triển vọng. Viên Viên nhà chúng ta cũng sẻ được vẻ vang. Nhà họ Kiều cũng sẽ được rạng rỡ có phải không?
Bà xã của Kiều Viễn Sơn Diệp Dung vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1760904/chuong-1603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.