- Ừ, đây là một vấn đề, lúc đó do bị thằng Phương Hồng Quốc phá rối, bằng không, tôi sẽ không bị động như vậy đâu.
Tuy nhiên, cậu cứ yên tâm đi. Trong huyện Ma Xuyên chúng ta chỉ có hơn chục xã thôi, về chức vị Bí thư Đảng ủy xã thì tôi tuyệt đối không cho người khác nhúng tay vào đâu.
Thái Tắc Dân, hắn chỉ là một con kiến nhỏ thôi, dù hắn cố gắng hết sức đến mức nào cũng chỉ là một Quyền Bí thư thôi, từ ' Quyền ' sẽ mãi mãi đi theo hắn.
- Muốn giành quyền nhân sự với Chu Phú Đức ta hả, hắn vẫn còn non.
Chú Phú Đức chẳng coi trọng việc này, cứ nghĩ miễn là sau khi mình hết bệnh rồi tổ chức một buổi gặp mặt, như vậy thằng Chủ tịch Diệp kia chắc sẽ không vênh váo được đến đâu nữa.
Không phải Chu Phú Đức xem thường thằng Diệp, hắn chẳng coi đồng chí Diệp Phàm ra gì cả, cho rằng chỉ một thằng nhóc vẫn còn mùi sữa làm được gì chứ, nhiều nhất là có thể nói suông vài câu, có sức, nhưng muốn nhúng tay vào nhân sự thì đừng có mơ.
- Mai có kịch gì hay không, Bí thư Chu?
Mã Lâm không kìm nổi, hỏi.
- Mai cậu sẽ biết. Nếu nói ra bây giờ thì không còn thú vị nữa đâu.
Chu Phú Đức cười nói, thuận miệng hỏi:
- Mã Bình, Mã Phi và Mã Tiêu ba người này thế nào rồi?
- Nghe nói đang bị tạm giam, thằng Ngô Đồng thật là hung hãn quá đi, sườn xương ngực của Mã Bình bị hắn đá đứt một đoạn. Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1760142/chuong-841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.