Chương trước
Chương sau
Editor: Quỳnh Nguyễn

"Kỳ thật anh cảm thấy được chuyện ly hôn này em thật sự muốn suy xét, anh vẫn cảm thấy chuyện này khả năng Minh Ý cũng không muốn phát triển trở thành như vậy. Một người đàn ông yêu hay không yêu một phụ nữ anh nhìn ra được tới, anh ta không biết dùng loại chuyện này tới thương tổn em." Vĩ Trạch khuyên bảo Hinh Hinh, "Hinh Hinh, suy xét một phen."

"..." Mậu Hinh nhớ lại an ủi con trai như thế nào, thật lâu sau cô nói, "Kỳ thật em đã không biết ở chung cùng anh ấy như thế nào? Em đại khái cũng không có biện pháp đối mặt anh ấy. Trước kia anh ấy cũng không biết cái gì, em cảm thấy được có thể ngụy trang dường như không có việc gì cùng anh cùng một chỗ, hiện tại anh biết rõ sự kiện kia, em quá không được cửa của mình."

Ninh Vĩ Trạch cũng biết khuyên nữa cũng khuyên không được: "Tóm lại em suy xét rõ ràng thì tốt rồi, ngày mai em muốn đi làm sao?"

Mậu Hinh ngẩn ra, ngày mai muốn đi làm sao? Nghĩ đủ loại trên tòa án hôm nay, ánh mắt Dương Tại Xuân nghe đến ghi âm nhìn mình, cô thật sự cảm thấy được mình không có biện pháp lại dường như không có việc gì đi làm.

Nhưng mà, đây là công tác của cô, cô lại làm sao có thể không đi làm a! Lại nói quá nhiều quá nhiều chuyện cô đang trốn tránh, đến bây giờ cô tuyệt đối không thể lại trốn tránh tiếp xuống, đặc biệt công tác của cô.

"Em đi." Hinh Hinh nói, "Mặc kệ như thế nào, này là công tác của em, trừ phi Luật Chính Tư cảm thấy được em không thích hợp lại làm kiểm sát trưởng, nếu không em nhất định đi làm."

"Đây mới là Mậu Hinh anh biết, sáng sớm ngày mai anh tới đón." Ninh Vĩ Trạch nói.

"Cảm ơn." Hinh Hinh ý thức được mình nhất định gia tăng luyện xe, về sau có thể lái được xe mới có thể không phiền toái Ninh Vĩ Trạch như vậy.

"Anh đi." Ninh Vĩ Trạch nhìn xem đồng hồ, "Anh còn có chút việc muốn đi làm."

"Uh`m." Hinh Hinh đưa anh tới cửa.

Tiễn bước Ninh Vĩ Trạch, cô đi phòng Tiểu Sâm, thấy Tiểu Sâm ôm đầu gối ngẩn người ở trên giường, cô chậm rãi đi qua ngồi đến cạnh con trai: "Thực xin lỗi, Tiểu Sâm."

"Mẹ thật sự không thể cùng một chỗ cùng ba ba sao?" Tiểu Sâm ngẩng đầu nhìn cô hỏi.

Hinh Hinh trịnh trọng gật đầu, đến giờ phút nầy cô đã không có biện pháp chịu được bảo trì quan hệ vợ chồng cùng Minh Ý cái này cô cực kỳ kiên trì.

"Mẹ không thích ba ba một chút nào sao?" Tiểu Sâm lại hỏi.

Hinh Hinh sửng sốt, thật sự không thích Minh Nhất sao? Cô từ hiểu tình hình, bắt đầu thích anh, nhiều năm như vậy anh là người đàn ông duy nhất trong thế giới cô. Làm sao có thể nói không thích liền không thích a?

"Hinh Hinh, mẹ không thích ba ba sao?" Tiểu Sâm lại hỏi một lần.

"Không phải." Vẫn lại là thích đi, cô sẽ không nói dối con trai.

"Thích ba ba lại vẫn lại là không muốn cùng với anh?" Tiểu Sâm có phần bị đả kích, "Ba ba rõ ràng tốt như vậy nha!"

"Anh là tốt." Lúc làm vợ chồng anh nhất định là ba ba và chồng xứng chức nhất, nếu không thì trong thời gian ngắn như vậy, cũng sẽ không để cho Tiểu Sâm tán thành cùng thích anh như thế.

"Mẹ cùng một chỗ với ba con, thật sự cực kỳ không vui cực kỳ không vui sao?" Tiểu Sâm lại hỏi.

Mậu Hinh ngẩn ra, không dự đoán được bé hỏi như vậy: "Mẹ... Mẹ chỉ là hiện tại không biết ở chung cùng ba con như thế nào, cho nên nhất định phải tách ra."

Tiểu Sâm thật sự nghe cô nói mỗi một chữ: "Hiện tại không biết ở chung cùng ba ba, về sau có lẽ có thể ở chung cùng ba ba đúng không?"

Trời ạ? Con trai làm sao có thể có vấn đề như vậy a? Cô từ đầu không biết trả lời như thế nào.

"Hinh Hinh, nếu mẹ cùng một chỗ cùng ba ba thật sự cực kỳ không vui cực kỳ không vui, chúng ta đây liền không cùng ba ba cùng một chỗ. Bởi vì, bởi vì con không nghĩ muốn Hinh Hinh không vui. Con muốn Hinh Hinh vẫn cực kỳ vui vẻ, cực kỳ vui vẻ." Tiểu Sâm một chữ một chữ nói với mẹ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.