Chương trước
Chương sau
Tuy rằng Tôn Cốc báo cáo chuyện Phó Chủ tịch thành phổ Hải Lan Tập Đức Khải muốn dẫn đội tới khảo sát với Thành ủy, cho dù Tôn Cốc luôn "nhấn mạnh" và giải thích, Tập Đức Khải là ông ta thông qua quan hệ tự nhiên tìm tới cửa, muốn tới xem khu kinh tế Tư Hà một cái, học hỏi kinh nghiệm thu hút đầu tư một chút, cũng không phải đoàn khảo sát chính phủ thật sự. Nhưng sau khi nghe thấy báo cáo Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi đều rất căm túc trong lòng.

Chuyện lớn như vậy, nhắc tới quan hệ giữa hai thành phố, không ngờ người phía thành phố Hải Lan cũng không phát công hàm, cũng không chào hỏi thành phố Phòng Sơn, không ngờ trực tiếp tìm tới huyện, đây chẳng phải không để Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn vào mắt? Tuy rằng mấy người là thành phố cấp Thứ trưởng, nhưng không coi ai ra gì không dựa theo trình tự như vậy, quả thực buồn cười!

Mặt mũi Tôn Cốc ông còn lớn hơn chúng ta? Trương Bằng Viễn và Trương Thắng Lợi là người ra sao, sau khi căm tức, lập tức đều hiểu được.

Khóe miệng Trương Thắng Lợi giật giật, muốn nói lại thôi. Trương Bằng Viễn biết ông ta muốn nói gì, nhưng mặt mũi âm trầm không có lên tiếng. Trương Thắng Lợi thấy ông ta như vậy, cũng liền thở dài trong lòng một tiếng, mượn cớ rời khỏi văn phòng Trương Bằng Viễn.

Tập Đức Khải là tâm phúc tuyệt đối của Bộ trưởng Trung ương Mã Diễm Minh, nghe nói có tin đồn "con nuôi của Mã Diễm Minh" ở thành phố Hải Lan. Mã Diễm Minh hơn 50 tuổi, như nào có thể có con nuôi hơn 40 tuổi như Tập Đức Khải? Loại đồn đãi này đương nhiên là lời nói vô căn cứ, nhưng cũng từ đó nói ra quan hệ chặt chẽ giữa hai người.

Nghe nói, con gái Tập Đức Khải là Tập Lan 22 tuổi đang học tại một trường đại học ở Yên kinh, là bạn gái của Mã Quốc Quang con trai Mã Diễm Minh, là con dâu tương lai của Mã gia. Đây là sự thật, Tập Lan và Mã Quốc Quang nói chuyện tình yêu, cũng không phải bí mật gì. Tập Lan thanh tú thông minh nhu thuận, hơn nữa cố ý hùa theo vì tiền đồ của cha, sớm là con dâu Mã gia tán thành, chỉ chờ sau khi cô tốt nghiệp đại học sẽ đón qua cửa. Nói cách khác, loại quan hệ thông gia giữa Tập gia và Mã gia cơ bản đã định hình, tự nhiên lại gia tăng một ít cân nặng cho con đường làm quan thăng chức của Tập Đức Khải.

Mã Diễm Minh không chỉ là lãnh đạo cấp Bộ trưởng quyền cao chức trọng, còn là ủy viên Trung ương, lại thêm giữ chức quan to, trên đường Tập Đức Khải đi từ Giám đốc Sở thông tới Thứ trưởng, hẳn vẫn có thể phát huye tác dụng nhất định.

Tình hình này Trương Bằng Viễn tự nhiên là rõ ràng trong lòng. Mà Tực Đức Khải là anh họ của vợ Tôn Cốc, điểm này, gần đây Trương Bằng Viễn mới biết được, đây cũng là điểm mấu chốt sau khi ông ta do dự thật lâu cuối cùng không hề động tới Tôn Cốc. Vì một Tôn Cốc, không đáng đắc tội tới lãnh đạo Trung ương quyền cao chức trọng giống như Mã Diễm Minh.

Trương Bằng Viễn đã quyết định tạm thời không động tới Tôn Cốc.

Nhưng Tôn Cốc không hiểu tình hình, còn cho rằng trước mắt Trương Bằng Viễn đang lên kế hoạch xuống tay với ông ta, cho nên mới nóng vội khó nhịn hoạt động khắp nơi, lúc này mới có hành động khảo sát không chính thức khu kinh tế mới Tư Hà của Tập Đức Khải. Ông ta muốn nhân cơ hội "Nhắc nhở" Trương Bằng Viễn một chút, ông ta cũng có hậu trường, cũng không phải muốn động thì động. Lý Vân Thu không động được ông ta, Trương Bằng Viễn cũng chưa chắc động được.

Thật ra, Tôn Cốc cũng rất bảo thủ, rất tự cho là đúng. Cũng không phải Lý Vân Thu không động được ông ta, mà cảm thấy không đáng vì một Tôn Cốc không quan trọng, đặc tội quan hệ tầng trên. Mà Trương Bằng Viễn cũng là như vậy. Nhưng phải biết rằng, dù sao Mã Diễm Minh không phải lãnh đạo ở tỉnh, chỉ có thể thông qua tỉnh ảnh hưởng xuống dưới ---- nếu thật sự tới trình độ nhất định, cũng liền dìm Tôn Cốc xuống. Một Mã Diễm Minh quan to Trung ương cấp bộ, thật ra trong mắt quan địa phương, uy lực còn không có lớn bằng một lãnh đạo cấp Phó tỉnh.

Tôn Cốc hoàn toàn không ngờ, ông ta tự cho là thông minh như vậy, trái lại hoàn toàn chọc giật Trương Bằng Viễn. Làm Bí thư Thành ủy, Trương Bằng Viễn sao có thể để chi thuộc hạ mình chỉ là một Bí thư Huyện ủy kiêu ngạo như thế, không ngờ dùng loại thủ đoạn cấp thấp này tới áp chế mình.

Trương Thắng Lợi đi rồi, Trương Bằng Viễn phẫn nộ gạt chồng báo chí trên bàn xuống mặt đất, hung hăng vỗ bàn, phát ra tiếng vang "rầm rầm", âm thầm phun ra một câu nói tục.

...

...

2h chiều.

An Tại Đào chậm rãi đẩy cửa đi vào phòng họp, Bành Quân bưng chén trà phía sau hắn, toàn thể thành viên bộ máy lãnh đạo cùng với người phụ trách các đơn vị bộ phận cấp dưới đều đã đến đông đủ. Trong phòng hội nghị vốn ồn ào, vừa thấy An Tại Đào tiến vào, lập tức liền an tĩnh trở lại, vài chục cặp mắt hoặc hâm mộ hoặc kính sợ quăng tới đây, gắt gao theo chặt bóng An Tại Đào đang đi.

Đối với việc khu kinh tế mới có một Bí thư kiêm Chủ nhiệm Ban quản lý còn trẻ như vậy, vốn trong lòng một số người không phục thế nào, cho rằng người trẻ tuổi như An Tại Đào, làm việc không tốn sức, chỉ là nổ một phát súng đổi một chỗ, sau khi phô trương thanh thế kiếm chút tư lịch sau đó điều đi. Loại tâm tính này ngay từ đầu lúc tiến triển thu hút đầu tư của khu kinh tế mới bất lợi, lan truyền rất kịch liệt.

Chỉ có người vốn ở thị trấn Tư Hà, có hiểu biết nhất định đối với An Tại Đào, biết Bí thư An có kế sách phía sau, trong lòng thật sự yên ổn.

Mà sau này, An Tại Đào dẫn đội tới thủ đô tham gia hội nông nghiệp, bồn hoa cây táo lợi dụng hội nông nghiệp mà thành danh, gióng trống khua chiêng mà dùng phí tổn cực thấp, biện pháp cực cao minh quảng cáo khu kinh tế mới sinh thái nông nghiệp Tư Hà. Tin tức truyền về khu kinh tế mới, trước mắt mọi người đều sáng ngời. Mà tới hai ngày sau, An Tại Đào dẫn đội đi Hongkong, dễ dàng mang về khoản đầu tư hơn 200 triệu... Mang tới cho những cán bộ cơ quan khu kinh tế mới này, không chỉ có niềm vui bất ngờ, còn có rung động thật sâu!

Năng lực của Bí thư An rất lớn! Năng lực của Bí thư An rất mạnh!

Đây đã trở thành một loại nhận thức chung từ trên xuống dưới của khu kinh tế mới. Thế cho nên gần đây, rất nhiều cán bộ đều xem nhẹ tuổi An Tại Đào theo bản băng.

Đám người Tôn Hiểu Linh ngồi trên đài chủ tịch, đều tự đứng dậy, nhường vị trí. An Tại Đào cười cười, dưới sự chăm chú của mọi người, một đường bước tới ngồi xuống vị trí giữa đài chủ tịch.

Tôn Hiểu Linh dùng ánh mắt dịu dàng lặng yên liếc hắn một cái, nắm lấy micro trước mắt, cất cao giọng nói:

- Các đồng chí, xin mọi người yên lặng một chút, hiện giờ chúng ta họp... Đầu tiên do tôi mang tới hai văn bản cho mọi người học tập, đây là hai chính sách rất quan trọng mới ra trong năm nay của trung ương, mọi người nhất định nên lắng tai nghe, sau đó còn học tập nghiên cứu.

Tôn Hiểu Linh chậm rãi đọc một lần "Thông báo về tiến hành công tác thí điểm cải cách thuế phí nông thôn" và "Một số ý kiến về xúc tiến thành trấn nhỏ phát triển khỏe mạnh", hai văn bản này đều đã phát tới tay mọi người.

Sau khi đọc xong, Tôn Hiểu Linh nghiêng đầu liếc An Tại Đào một cái, cúi đầu nói:

- Bí thư An?

An Tại Đào gật đầu.

- Tiếp theo, mời Bí thư An nói chuyện trọng yếu, tuyên bố quyết định trọng yếu của Đảng ủy khu kinh tế mới.

Tôn Hiểu Linh lớn tiếng nói xong, giao micro cho An Tại Đào.

- Các đồng chí, vừa rồi Chủ nhiệm Tôn tuyên đọc hai văn bản, là văn bản Bí thư Thành ủy Trương yêu cầu chúng ta phải học tập. Hai loại chính sách mới này có ý nghĩa chỉ đạo quan trọng đối với sự phát triển của khu kinh tế mới Tư Hà chúng ta, sau này mọi người phải hiểu rõ tinh thần văn bản của Trung ương...

- Hôm nay chúng ta mở hội nghị Đảng ủy, ngoại trừ học văn bản ra, còn có hai hạng mục công việc quan trọng. Thứ nhất, xét thấy tình trạng công tác trước mắt của khu kinh tế mới, vì tăng mạnh năng lực của công tác Đảng, trải qua bộ mãy lãnh đạo khu kinh tế mới bước đầu thảo luận nghiên cứu quyết định, đề cử đồng chí Lão Lộ đảm nhiệm Phó Bí thư Đảng ủy chuyên trách cũng kiêm nhiệm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, đồng thời thu xếp thành lập Ủy ban Kỷ luật của khu kinh tế mới.

An Tại Đào ánh mắt trong sáng, nhìn dưới đài, đột nhiên đề cao giọng nói:

- Mọi người có ý kiến gì không? Có ý kiến có thể giơ tay lên tiếng, nếu không có ý kiến, chúng ta liền vỗ tay thông qua!

Chuyện An Tại Đào đề xuất, đề cập tới điều chỉnh bộ máy lãnh đạo cao tầng của khu kinh tế mới, nói là trưng cầu ý kiến phía dưới chẳng qua là chạy theo hình thức, không cần nói cấp dưới bọn họ, cho dù thành viên trong bộ máy cũng không có khả năng có người đề xuất ý kiến không đồng ý. Hơn nữa, Lão Lộ vốn là thành viên bộ máy, chuyển công tác Phó Bí thư Đảng ủy chuyên trách kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, cũng không làm người ta bất ngờ.

Thấy mọi người đều mỉm cười và vỗ tay, An Tại Đào khẽ mỉm cười cũng vỗ tay:

- Tốt, như vậy liền thông qua. Chủ nhiệm Tôn, tiếp theo cô lập tức an bài người soạn hai báo cáo, một kiểu hai phần, một phần báo cáo Huyện ủy và Thành ủy phê chuẩn, một phần báo cáo Ủy ban Kỷ luật huyện và thành phố!

- Được.

Tôn Hiểu Linh gật đầu.

- Còn có một việc. Thư khi khu kinh tế mới triển khai công tác, cơ cấu thiết lập trước mắt của chúng ta đã không còn thích ứng nhu cầu của công tác, Đảng ủy khu kinh tế mới nghiên cứu quyết định, hủy bỏ văn phỏng tổng hợp Đảng, một lần nữa thành lập Phòng Tổ chức và văn phòng khu kinh tế mới. Tất cả chức năng của văn phòng Đảng trừ công tác Đảng ra, toàn bộ thuộc về văn phòng mới thành lập!

Khụ khụ!

An Tại Đào ho khan hai tiếng, cất cao giọng nói:

- Đồng thời, còn đề cập điều chỉnh một số bộ phận khác, một lát, Chủ nhiệm Tôn có thể giải thích tiến thêm một bước. Trải qua Đảng ủy nghiên cứu thận trọng, Phòng Tổ chức thiết lập một Trưởng phòng (cấp Phó phòng),một Phó Trưởng phòng (cấp Tổ),bốn nhân viên biên chế, đối tượng lựa chọn toàn bộ khu kinh tế, cạnh tranh lên cương vị...

- Văn phòng, thiết lập một Chủ nhiệm, một Phó Chủ nhiệm, 19 nhân viên biên chế. Bởi vì tính chất công tác của văn phòng đặc thù, hơn nữa công tác trước mắt rất bận rộn, cho nên lựa chọn cán bộ văn phòng, Đảng ủy liền trực tiếp bổ nhiệm.

An Tại Đào khẽ mỉm cười:

- Đương nhiên, điều này còn xin Ban Tổ chức Cán bộ huyện phê duyệt xuống chính thức bổ nhiệm.

- Vì tiến thêm một bước nâng cao trình độ quản lý hành chính khu kinh tế mới, trải qua tổ chức khảo sát, Đảng ủy nghiên cứu quyết định, do đồng chí Bành Quân đảm nhiệm ----

An Tại Đào nói tới đây, tạm dừng một chút, cúi người uống ngụm nước, ánh mắt vô tình liếc về phía Mã Hiểu Yến ngồi dưới đài.

Buổi sáng đạt được An Tại Đào ám chỉ, Mã Hiểu Yến vốn đầy hy vọng trong lòng, nghe được An Tại Đào tuyên đọc người được chọn làm Chủ nhiệm và Phó Chủ nhiệm văn phòng, trong lòng cực kỳ khẩn trương, trái tim đều nhảy lên tới cổ họng. Rồi đột nhiên nghe An Tại Đào đọc ra cái tên Bành Quân, đầu vai cô nhẹ nhàng run lên, thất vọng vô lực mà cúi đầu xuống.

An Tại Đào cười thầm trong lòng, đột nhiên cất cao giọng nói:

- Trải qua Đảng ủy nghiên cứu quyết định, do đồng chí Bành Quân đảm nhiệm Phó Chủ nhiệm văn phòng. Bí thư Đoàn ủy kiêm Chủ nhiệm văn phòng Công đoàn đồng chí Mã Hiểu Yến, điều nhiệm Chủ nhiệm văn phòng khu kinh tế mới.

Bành Quân là thư ký của An Tại Đào, vốn chính là Phủ Chủ nhiệm văn phòng Đảng, hiện giờ chuyển công tác Phó Chủ nhiệm văn phòng mới thành lập, trong tình lý, không ai cảm thấy bất ngờ. Nhưng Mã Hiểu Yến lại đột nhiên ngang trời xuất thế, từ chức vị rảnh rỗi phân công quản lý Đoàn thanh niên cộng sản và phụ nữ kế hoạch hóa gia đình, nhảy lên làm Chủ nhiệm văn phòng khu kinh tế mới tương đối có thực quyền, rất nhiều người đều hơi bất ngờ.

Đây chính là chức vị béo bở. Văn phòng quản tiếp đón, tặng quà trong quan trường nhiều không kể xiết, nơi này chất béo lại càng nhiều!

An Tại Đào vừa thốt ra, người dưới đài bắt đầu khe khẽ nhỏ giọng. Mã Hiểu Yến chợt nghe được tên mình, tâm tình từ thất vọng chuyển thành mừng như điên, cảm xúc thay đổi kịch liệt khiến sắc mặt cô nhảy mắt trở nên đỏ ửng, trước mắt hoa đầu chóng mặt.

...

...

Vốn dựa theo trình tự bình thường, điều chỉnh cán bộ, trước khi tuyên bố bổ nhiệm, cần tìm đương sự tiến hành nói chuyện phối hợp trước. Nhưng An Tại Đào suy xét hôm sau đoàn khảo sát thành phố Hải Lan muốn tới, Lão Lộ lành nghề hành chính năng lực phương diện tiếp đãi kém một chút, dứt khoát thời điểm đặc biệt làm việc đặc biệt, liền bất ngờ đánh úp. Dù sao nói chuyện chẳng qua là một loại hình thức, sáng hôm nay ám chỉ Mã Hiểu Yến, đại khái cũng là một cuộc nói chuyện đơn giản.

Lúc cơm trưa, trong nhà ăn, thành viên bộ máy tụ tập một chỗ mở hội nghị ngắn, đại khái trao đổi tin tức. Về người lựa chọn Trưởng Phòng Tổ chức, đám người Tôn Hiểu Linh đều cho rằng, trước mắt cũng không có người thích hợp, vì thế liền tạm thời gác lại, lúc khác lựa chọn; mà Mã Hiểu Yến điều nhiệm chức Chủ nhiệm văn phòng, bởi vì An Tại Đào đề tên, hai người Trần Quốc Khánh và Tạ Vinh đang cảm kích An Tại Đào, không có bất cứ do dự gì liến bỏ phiếu tán thành, mà ba người Tôn Hiểu Linh, Lão Lộ và Lương Mậu Tài tuy rằng cảm thấy hơi không thỏa đáng, nhưng cũng sẽ không công khai phản đối An Tại Đào, đều gật đầu thông qua.

Chỉ là cơm nước xong, Tôn Hiểu Linh tới văn phòng An Tại Đào một chuyến, cúi đầu hỏi một câu:

- Mã Hiểu Yến...

Tôn Hiểu Linh còn chưa nói xong, đã bị An Tại Đào cắt đứt:

- Trước mắt mà nói, Mã Hiểu Yến là người lựa chọn thích hợp nhất cho Chủ nhiệm văn phòng... Lão Lộ, là Lương Mậu Tài và Lão Lộ để cô tới nói với tôi à ----

Thần sắc An Tại Đào ngưng lại, bỗng nhiên trầm giọng nói:

- Cô đi xuống nói với hai người bọn họ, có ý kiến thì nhắc tới trong cuộc họp, nếu trong cuộc họp không đề cập tới, trường hợp riêng tư thì không được nói lung tung. Lựa chọn Mã Hiểu Yến, tôi cũng đã trải qua suy xét thận trọng... Chúng ta đều là thành viên bộ máy, nếu đã hình thanh nhận thức chung tập thể bộ máy, nhất định phải giữ gìn nhận thức chung này!

An Tại Đào chưa từng dùng giọng điệu nghiêm túc và âm trầm này nói chuyện với Tôn Hiểu Linh, đột nhiên như thế, đầu tiên Tôn Hiểu Linh ngẩn ra, tiếp đó lại cảm thấy hơi ủy khuất. Trong cuộc họp không đề cập tới ý kiến phản đối, chẳng lẽ không phải vì giữ gìn hình tượng nhân vật số một của ngài sao? Trương hợp riêng tư nêu ý kiến với ngài cũng không được?

Đôi mắt Tôn Hiểu Linh đỏ lên, im lặng cúi đầu xuống.

An Tại Đào thở dài trong lòng, hắn đương nhiên biết sở dĩ ba người Tôn Hiểu Linh có ý kiến nhưng không nói trong cuộc họp mà trường hợp riêng tư mới nói, là vì giữ gìn hình tượng lãnh đạo của hắn. Nhưng ---- hắn cần chính là trợ thủ, là tham mưu và phụ tá đắc lực có thể chia sẻ công tác, có thể nhắc nhở hắn tránh quyết sách sai lầm, mà không phải theo đuôi và chỉ biết nói theo.

Hoặc là, chỉ có không ngừng "Kích thích" như vậy, bọn họ mới có thể chậm rãi thay đổi.

An Tại Đào do dự một chút, vẫn lấy tay vỗ bả vai Tôn Hiểu Linh, ôn tồn nói:

- Lão Tôn, tôi có một câu, cô chuyển lời cho Lão Lương và Lão Lộ, còn người của tôi, hơi không giống với lãnh đạo khác ---- tôi cần chính là phụ tá đắc lực có thể chia sẻ công tác, có thể nhắc nhở tôi tránh quyết sách sai lầm, mà không phải theo đuổi và chỉ biết nói theo.

A! Sắc mặt Tôn Hiểu Linh đỏ lên ngẩng đầu nhìn An Tại Đào, một câu cũng nói không nên lời. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

...

...

Sau đại hội mở rộng Đảng ủy, toàn bộ thành viên bộ máy lãnh đạo đều chưa rời khỏi, Mã Hiểu Yến và Bành Quân cũng bị An Tại Đào chỉ tên giữ lại.

An Tại Đào nhìn đồng hồ, đã là 4h chiều, liền trực tiếp nắm micro:

- Các đồng chí, hiện giờ chúng ta mở hội nghị nhỏ, an bài một chút công tác tiếp đón đoàn khảo sát thành phố Hải Lan đến thăm khu kinh tế mới chúng ta vào ngày kia. Buổi sáng hôm nay, tôi nhận được thông báo của Huyện ủy, ngày kia Phó Chủ tịch thành phố Hải Lan Tập Đức Khải dẫn đoàn kỹ thuật mới của thành phố Hải Lan đến khảo sát tình hình xây dựng sinh thái nông nghiệp của khu kinh tế mới... Lão Lương, Chủ nhiệm Mã, Bành Quân, sau hội nghị, ba người gặp mặt nghiên cứu một vài công tác chi tiết cụ thể, nhất định phải làm công tác tiếp đãi cẩn thận, đừng để lãnh đạo bên ngoài có bất cứ ý kiến gì! Chủ nhiệm Mã, chuyện này do cô chủ trì, cô phải để tâm!

Khuôn mặt xinh đẹp của Mã Hiểu Yến đỏ lên, đứng dậy lớn tiếng nói:

- Xin Bí thư An yên tâm, xin các lãnh đạo yên tâm, tôi nhất định hoàn thành tốt nhiệm vụ!

****

Ngày hôm sau, Mã Hiểu Yến mang theo người liên quan của văn phòng, ngựa không dừng vó chuẩn bị tiếp đãi. Bố trí hội trường, an bài con đường khảo sát, phối hợp với người của công ty Dương Quang, bận kinh khủng.

Tới buổi chiều, tuy rằng Huyện ủy gọi vài cuộc điện thoại tới hỏi thăm tình hình an bài chuẩn bị khảo sát, nhưng thủy chung không có nói tới chuyện lãnh đạo thành phố muốn tới cùng đi khảo sát.

5h30 sau khi tan tầm, An Tại Đào đóng chặt cửa phòng làm việc, rời cửa chuẩn bị về nhà. Đến lúc này còn không nhận được thông báo, đã hoàn toàn có thể xác định, thành phố tuyệt đối không có lãnh đạo đến cùng khảo sát. Điều này nói rõ, Tôn Cốc tự cho là thông minh mà phản tác dụng, khiến cho Trương Bằng Viễn phẫn nộ.

Dưới lầu, Tôn Hiểu Linh đang mang theo túi, yên lặng đi ra cửa lớn, quay đầu thấy An Tại Đào chậm rãi lái xe tới, do dự một chút, vẫn đi tới, cúi người nói:

- Tan tầm ngài muốn về huyện sao?

- Đúng vậy, còn cô, còn ở nhà mẹ đẻ à?

An Tại Đào dừng xe lại, mở cửa xe cười xấu hổ, tránh khỏi ánh mắt hơi nóng bỏng của Tôn Hiểu Linh.

- Vâng.

Tôn Hiểu Linh đột nhiên đỏ mặt lên, vội vàng mở cửa xe An Tại Đào chui vào.

- Tôi muốn ăn bữa cơm cùng ngài, được không?

An Tại Đào nao nao, cười khổ một tiếng:

- Được rồi, đi, Lão Tôn, tối nay tôi mời cô ăn --- ăn cơm Tây đi, tôi nghe nói ở huyện vừa mới mở một cửa hàng cơm Tây, hương vị cũng không tệ lắm.

- Vâng.

Sắc mặt Tôn Hiểu Linh đỏ bừng, không dám ngẩng đầu nhìn thẳng ánh mắt An Tại Đào. Cô cũng không biết đã ôm bao nhiêu dũng khí, mới cả gan lên xe An Tại Đào.

An Tại Đào âm thầm lắc đầu.

Lái xe rời khỏi đại viện, chậm rãi chạy trên đường quốc lộ. An Tại Đào đột nhiên cười nói:

- Lão Tôn, thân thể của tôi không thoải mái, ngày mai muốn tới bệnh viện nhân dân số 1 thành phố kiểm tra thân thể, ngày mai cô thay mặt tiếp đãi vị Phó Chủ tịch thành phố Tập này một chút.

- Kiểm tra thân thể?

Tôn Hiểu Linh chấn động, cũng không để ý ngượng ngùng, ôm cánh tay An Tại Đào vội vàng nói:

- Ngài làm sao vậy? Thân thể có chuyện? Có nặng lắm không?

An Tại Đào cười ha ha, nói hàm hồ:

- Cũng không sao, chỉ là gần đây ngủ không tốt lắm, tôi đi thành phố kiểm tra một chút.

Ngủ không tốt còn cần chạy tới thành phố xem bệnh? Thấy thần sắc "mờ ám" của An Tại Đào, Tôn Hiểu Linh cũng chậm rãi hiểu rõ cái gì, không khỏi nhướng mày lên, sẵng giọng:

- Ngài thật sự biết làm người... Nhưng nhân vật số một là ngài không có mặt, thích hợp sao? Nếu chẳng may lãnh đạo Huyện ủy không hài lòng, hoặc là Phó Chủ tịch thành phố Tập kia... Tôi nên nói như thế nào?

An Tại Đào bĩu môi:

- Cô nói thẳng đi, nói tôi bị bệnh, đi thành phố ---- không, cô hãy nói tôi tới bệnh viện tỉnh kiểm tra thân thể đi, xin các lãnh đạo thứ lỗi! Dù sao, bọn họ cũng không phải đoàn khảo sát chính thức của chính phủ, đến cũng không phải xem tôi, là xem xây dựng khu kinh tế mới, tôi có mặt hay không cũng không quan trọng!

Tôn Hiểu Linh đột nhiên bĩu môi, che miệng cười rộ lên:

- Tiểu hồ ly!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.