Phó Chủ tịch thành phố Tập? An Tại Đào chậm rãi bước đến văn phòng, lục lọi trong trí nhớ để tìm ra thông tin về vị phó Chủ tịch thành phố Hải Lan này. Nhưng rõ ràng, ký ức về vị phó Chủ tịch thành phố này trong trí nhớ của hắn gần như trống rỗng.
Lúc bước lên thang lầu, gặp hai nhân viên cấp dưới của văn phòng Đảng. Hai người thấy An Tại Đào liền vội nép vào một bên thang lầu, kính cẩn chào:
- Bí thư An, buổi sáng tốt lành!
- Chào mọi người!
An Tại Đào mỉm cười gật đầu với hai người, vừa định bước đi, lại đột nhiên hỏi:
- Trương Đào, Phùng Kính, Chủ nhiệm Lộ có đến không?
Trương Đào và Phùng Kính ngẩn ra, vô cùng bất ngờ. Từ khi bọn họ đến khu kinh tế mới công tác đến nay chưa từng giao tiếp với An Tại Đào, lãnh đạo cao nhất trong khu, nhưng giờ không ngờ Bí thư An lại có thể gọi đầy đủ tên họ của hai người ra như vậy.
Khó trách người ta nói Bí thư An không tầm thường. Hai người chợt thấy hưng phấn:
- Bí thư An, chủ nhiệm Lộ còn chưa đến, có lẽ tí nữa mới đến.
An Tại Đào "ồ" một tiếng, tiếp tục lên lầu:
- Lão Lộ mà đến, các anh nói với ông ấy một tiếng, nói ông ấy đến văn phòng tôi. Tôi có chút việc cần tìm ông ấy.
An Tại Đào lên lầu, vừa rẽ qua góc hành lang, đã thấy cửa văn phòng mình rộng mở, máy điều hòa không khí bên trong dường như cũng mới mở xong. Một bóng dáng thướt tha đang cúi người lau sàn nhà cho hắn.
Mã Hiểu Yến?
Mã Hiểu Yến không còn mặc y phục chỉnh tề như hai ngày trước, đã thay đồ cũ rồi. Mặc sơ mi và quần bò, tuy hơi tùy tiện một chút nhưng lại giúp cô có vẻ dịu dàng hơn. Đôi mông tròn trịa cân đối, áo ôm sát vào lưng khiến người ta có cảm giác tràn đầy sức sống. Theo các cử động của cô, áo sơ mi cũng biến dạng theo, lưng áo giật lên, lộ ra một mảng lưng trắng như tuyết.
Ánh mắt An Tại Đào theo bản năng dán chặt vào, thoáng chút sửng sốt, thong thả bước vào, hỏi:
- Bí thư Mã, sao lại là cô?
- Bí thư An.
Mã Hiểu Yến đỏ mặt, đứng thẳng dậy, cúi đầu nói:
- Tôi thấy nhà Bành Quân cũng xa, buổi sáng có lẽ không kịp đến để dọn dẹp văn phòng cho Bí thư An, tôi liền chủ động lấy một cái chìa khóa của anh ta, muốn…
Thấy An Tại Đào có ý không bằng lòng, Mã Hiểu Yến lại đỏ mặt lên, nói:
- Bí thư An, thật tình tôi không có ý gì khác.
Những lời này của Mã Hiểu Yến, cũng có thể hiểu được.
An Tại Đào nhìn khuôn mặt đỏ hồng quyến rũ của Mã Hiểu Yến, trong lòng nảy ra một tia kinh ngạc. Ban đầu, hắn rõ ràng nhìn thấy trên mặt Mã Hiểu Yến đầy vẻ kính cẩn và sợ hãi, giờ dường như không thấy nữa, thay vào đó là một loại thần sắc không thể nắm bắt được.
Người phụ nữ này thật thú vị. Nhưng có thể bỏ qua tự tôn của mình, đến quét dọn văn phòng cho hắn cũng đã chứng minh được một ít vấn đề. Cô bắt đầu có chuyển biến. Ngay từ đầu khinh thường An Tại Đào, sau lại có ý định quyến rũ, tiếp theo lại biểu lộ vẻ kính sợ. Thật ra đây cũng tiêu biểu cho thái độ của đại bộ phận cán bộ khu kinh tế mới.
An Tại Đào bước đến ngồi xuống sau bàn làm việc, ha ha cười:
- Cám ơn Bí thư Mã, cô rất có lòng. Nhưng Bí thư Mã là lãnh đạo một Phòng ban của khu kinh tế mới, để Bí thư Mã vội vàng tới dọn dẹp văn phòng cho tôi, thấy không ổn lắm. Thế này vậy, Bí thư Mã, hay là cô đi sắp xếp một người của văn phòng Đảng – Chính quyền đi.
Thấy Mã Hiểu Yến hơi thất vọng, An Tại Đào cười thầm, lại khoát tay nói:
- Hiện nay công việc trong khu kinh tế mới rất nhiều, chắc Bí thư Mã cũng rất bận rộn. Ừ, hôm sau có đoàn người đến khảo sát thành phố Hải Lan, lão Lộ thì tôi đã để anh ấy lập tức bắt tay vào việc tổ chức cho toàn khu học tập chính trị, chuyện tiếp đãi này cô lo trước được không?
An Tại Đào mỉm cười. Trong lòng Mã Hiểu Yến rất kích động, biết An Tại Đào đã bắt đầu trọng dụng mình. Tiếp đãi đoàn khảo sát bên ngoài là công tác chính của văn phòng Đảng – Chính quyền, để một Bí thư Đoàn như cô làm lấy, ý nghĩa của việc này không cần nói cũng biết.
- Cảm ơn Bí thư An, tôi nhất định sẽ không làm lãnh đạo thất vọng.
Mã Hiểu Yến cố nén sự hưng phấn trong lòng, chậm rãi xoay người lại, vênh mông lau nốt phần sàn nhà còn lại, sau đó lại đặt một ít vật dụng linh tinh lên bàn trà trong văn phòng An Tại Đào một cách ngay ngắn, rồi mới mỉm cười, đánh mông bước đi.
An Tại Đào nhìn dáng cô rời đi, khóe miệng hiện lên một nét cười lạ lùng. Ai cũng có ưu điểm và sở trường độc đáo, Mã Hiểu Yến cũng thế. Cô là một người am hiểu xã hội, có đầu óc rất nhạy bén trong việc tiếp đãi người khác, hơn nữa, lại có sức hấp dẫn nữ tính, khá thích hợp làm công tác tiếp khách.
Lúc An Tại Đào ở HongKong, trong lòng đã thử đặt cô vào vị trí Chánh văn phòng. Còn lão Lộ, xuất thân chuyên môn làm công tác Đảng. Theo quỹ đạo của khu kinh tế mới, nhiệm vụ của công tác Đảng cũng rất nặng nề. Tuy đây là công tác hạng nhất, nhưng toàn bộ vấn đề liên quan đến công tác quản lý Đảng đều được các cán bộ ban ngành phối hợp rất tốt, không có cán bộ công tác Đảng chuyên trách nào không thích hợp.
Nói cách khác, An Tại Đào chuẩn bị đề cử lão Lộ lên làm phó Bí thư Đảng ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật khu kinh tế mới. Đồng thời, đem văn phòng Đảng từ lúc đầu chia làm hai, một phần được xem như một "tổ tuyên truyền" chính thức, còn lại thành lập một văn phòng nhỏ. Đương nhiên, cùng lúc đó cũng sẽ tiến hành điều chỉnh vài phòng khác nữa.
Xây dựng cơ cấu, nếu không hình thành được việc này thì không thay đổi được gì. Triển khai công tác ở khu kinh tế mới, từng bước tiến hành điều chỉnh vốn là suy nghĩ của An Tại Đào.
Người hết vật mới tan. Chỉ có như vậy mới có thể làm đến mức độ tốt nhất, chia sẻ bớt áp lực công việc cho hắn. Mã Hiểu Yến có dã tâm, An Tại Đào tin rằng, bản thân uy quyền cô ta sẽ bao trùm tất cả. Cô ta sẽ mang tới một không gian sinh động.
Trên thực tế, Mã Hiểu Yến từ lâu đã dựa vào sắc đẹp bản thân.
Thật lòng mà nói, trong đám phụ nữ bình thường, Mã Hiểu Yến cũng được xem như là mỹ nữ.
Cho dù là dáng người hay dung mạo đều là hạng nhất, hơi nữa trời sinh khéo nịnh nọt, dù không đến khuynh quốc khuynh thành nhưng có thể nói là yêu kiều động lòng người cũng không phải khoa trương.
Nhưng so với ba cô gái Lưu Ngạn, Mạnh Cúc và Hạ Hiểu Tuyết, và cả Lãnh Mai, bề ngoài thì dung nhan cũng không kém là bao, nhưng lại thiếu một loại khí chất phong hoa tuyệt đại, hàm chứa sự thanh cao.
Nói ngắn gọn, do ảnh hưởng xuất thân và trình tự giáo dục, trên người Mã Hiểu Yến lồ lộ một vẻ trần tục, vẻ thấp kém và tầm thường. Cả đời này, cho dù cô cố gắng thế nào, ngụy trang và bắt chước thế nào để bước ra xã hội, trước sau vẫn không được xem là một cô gái gia giáo.
Nhưng hiển nhiên chuyện này cũng không ảnh hưởng gì.
Dù sao trên thế giới này còn rất nhiều người thường. Loại phụ nữ như Hạ Hiểu Tuyết, Mạnh Cúc, Lưu Ngạn và cả Lãnh Mai vốn là chim phượng trong những phụ nữ thoát ly thế tục. Xuất thân từ gia thế tốt, có nhan sắc, được ngàn vạn cưng chiều, hiểu biết đầy mình, vốn chỉ được trời ban mới có. Hạ Hiểu Tuyết thì không cần phải nói đến, không chỉ đàn ông bình thường, cho dù là loại được xem như ưu tú như An Tại Đào, nếu không phải có cơ duyên xảo hợp, ngay cả Mạnh Cúc và Lưu Ngạn cũng không với tới được. Dù sao cuộc sống của bọn họ là hai thế giới hoàn toàn khác nhau.
Trong mắt An Tại Đào, Mạnh Cúc rất tốt, Lưu Ngạn cũng thế, cũng không phải là phụ nữ quá kiều mị. Nhưng trong mắt người bình thường, hai cô gần như là tiên nữ trên cao, hoặc lơ lửng trên mây, hay nép mình vào ánh trăng, chỉ có thể chiêm ngưỡng nhưng không thể chơi đùa.
Mạnh Cúc và Lưu Ngạn là loại phụ nữ như thế. Nhân cách rất độc lập, phẩm hạnh cực kỳ hoàn mỹ, vì xuất thân của các cô đã quyết định trình độ các cô cũng phải cao, khác hẳn với loại người tầng lớp dưới như Mã Hiểu Yến, chỉ có lợi thế là khéo đưa đẩy, nịnh nọt, có dã tâm và đủ mọi loại tính cách tiêu cực. Cô ta không cam lòng với bình thường và nghèo khó. Vì cô ta không có ưu thế trời ban nên mỗi ngày phải cố gắng tranh thủ thay đổi vận mệnh. Mà hắn cũng rất thường thấy loại nữ nhân này thường dùng bản thân làm tiền vốn và đạo cụ.
Thật ra, một mặt nào đó, đây cũng là một tấn tuồng bất đắc dĩ và thương tâm.
Vì thế Lưu Ngạn và Mạnh Cúc có thể vì yêu mà chọn lùi bước. Vì yêu mà có thể quay lưng, độc lập bước đi mà không sợ người khác nói. Nói như Lưu Ngạn, cả đời này, vinh hoa phú quý, tiền tài quyền lực, cô không thiếu gì cả, những thứ đó rất hời hợt, có thể giành lấy, nhưng chỉ có thiếu tình yêu khiến cô có thể khắc cốt ghi tâm, đồng sinh đồng tử. Nếu yêu An Tại Đào, tuy người đàn ông này nhất định sẽ không thuộc về mình hoàn toàn, nhưng có tình yêu không hôn nhân với người đàn ông này cũng đã là một phần hạnh phúc.
Cũng vì thế mà Mã Hiểu Yến lại càng thực tế, vì rất nhiều "lạc thú" của đời người cô chưa từng được hưởng thụ. Cô cần tiền tài và quyền lực nhiều hơn nữa, cô cần vinh hoa phú quý và thay đổi vận mệnh. Cô có thể không chút do dự dùng thân thể đề lấy lòng An Tại Đào, để củng cố địa vị của mình, nhưng sẽ không vì An Tại Đào mà suốt đời làm một tình nhân thầm lặng. Ngay cả khi tận đáy lòng, An Tại Đào đã làm cô động tâm, dù sao cô cũng chỉ là một người con gái có tình cảm sâu sắc.
Đây là sự khác biệt.
Mã Hiểu Yến không tin tưởng tình yêu, chỉ tin tưởng bánh mì. Cô không tin đàn ông, chỉ tin tưởng quyền lực trong tay đàn ông.
Hiện tại, đối với Mã Hiểu Yến, An Tại Đào không chỉ bộc lộ tài năng tột đỉnh mà còn âm trầm sâu lắng. Cô muốn lợi dụng vốn tự có nhưng lại mâu thuẫn do dự. Vì cô ngày càng cảm thấy, người đàn ông này vốn không phải người cô có thể lợi dụng tình dục để tiến thân, mà trái lại có thể bị người đàn ông mạnh mẽ cứng rắn này khống chế cả đời, không thể rời khỏi hắn được. Nhưng nếu không dùng cách ấy thì hiện giờ cô phải làm thế nào?
Hay là giống như Tôn Hiểu Linh? Làm đến khi thật sự lấy được sự tín nhiệm của hắn? Tuy Mã Hiểu Yến lo lắng trong lòng, định vin vào ý này, nhưng lại không tin tưởng lắm. Cả cuộc đời cô, trong mắt cô, một người đàn ông yêu chiều một người phụ nữ, một lãnh đạo xem trọng nữ nhân viên của mình, vốn luôn được thành lập trên cơ sở trao đổi lợi ích. Chỉ cố gắng làm việc mà có thể lấy được điều mình muốn nơi An Tại Đào, trong suy nghĩ của cô đó là điều không tưởng.
Trạng thái tâm lý phức tạp này của Mã Hiểu Yến tất nhiên là An Tại Đào không rõ lắm, nhưng dĩ nhiên, hắn cũng lười đoán mò suy nghĩ trong lòng cô.
Thấy Mã Hiểu Yến đóng cửa văn phòng mình lại, An Tại Đào thở phào một tiếng, thu những suy nghĩ về người phụ nữ ấy trở về. Hắn cúi người mở máy tính, tìm trên thegioitruyen.com cụm từ "phó Chủ tịch Tập của thành phố Hải Lan". Nhấp nhẹ một cái, kiểm tra một chuỗi dài tin tức và tư liệu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyentop.net
Đây rồi!
"Tập Đức Khải, nam, bốn mươi tuổi, tốt nghiệp đại học chính quy, phó Chủ tịch thành phố Hải Lan, hỗ trợ kỹ thuật cao trong toàn bộ công tác của khu kinh tế mới, quản lý nông lâm ngư nghiệp."
An Tại Đào xem các tin tức liên quan về vị phó Chủ tịch thành phố này, cũng không phát hiện được điểm nổi trội nào. Xét về tuổi và kinh nghiệm lý lịch, vị phó Chủ tịch Tập này cũng không có bất kỳ điểm mào kỳ lạ. Y lên chức theo con đường chính quy của một nhân viên bình thường. Trưởng phòng, phó Cục trưởng, trưởng phòng, Chủ tịch huyện, Bí thư Huyện ủy, bước thẳng một đường, cơ bản là bước từng bậc thang, thời nào cấp bậc nấy, lý lịch vô cùng vững chắc. Nhưng An Tại Đào lại cảm thấy có điều đáng để suy ngẫm, chợt sáng mắt lên: từ lúc tham gia công tác, vị phó Chủ tịch thành phố Tập này, từ nhân viên lên đến cấp Cục huyện, thời gian là mười lăm năm. Không phải chậm nhưng tuyệt đối không phải là nhanh, nhưng từ cấp Cục ở huyện lên đến cấp giám đốc sở lại chỉ mất có tám năm.
Đây là một phát hiện rất đáng giá. Phía trên quan trường, càng lên cao càng đi gian nan. Cấp Cục huyện là một cánh cửa, nhưng qua cánh cửa này có khi cả đời phải làm cán bộ cấp phòng, còn sau khi qua được cấp Cục huyện thì đến cánh cửa cấp phó sở. Cánh cửa này không phải ai cũng có thể vượt qua. Cần phải có thiên thời địa lợi nhân hòa, càng cần phải có chỗ dựa hùng mạnh vững chắc. Một người không có chỗ dựa, muốn có tên trong danh sách cán bộ cấp sở thì có thể nghĩ khó khăn đến độ nào. Còn từ Phó giám đốc sở đến Giám đốc sở thì tương đối dễ dàng hơn một ít.
Vì thế, xem qua đường hoạn lộ của phó Chủ tịch thành phố Tập, gần như có thể đoan chắc là y không có chỗ dựa quá lớn. Cấp Cục huyện này, rất có thể là may mắn mà có. Nhưng sau tám năm, y lại phóng nhanh như hỏa tiễn, nhảy lên làm cán bộ cấp Giám đốc sở, ý nghĩa bên trong không cần nói cũng biết.
An Tại Đào lập tức nghĩ đến khoảng thời gian của Tập Đức Khải từ cấp Cục phó đến phó giám đốc sở, xem lại thật kỹ.
Làm phó chánh văn phòng khu kinh tế kỹ thuật hiện đại Thành phố Hải Lan bảy năm, đột nhiên được đề bạt làm Chánh văn phòng khu kinh tế mới. Chỉ nửa năm sau lại được bổ nhiệm làm nhân vật số một trong một đơn vị cấp hai trong khu kinh tế mới, năm thứ hai lại được điều lên làm phó Chủ tịch huyện. Làm ở vị trí này hai năm. Lúc này y đã lên cấp huyện, sau đó, trở thành Bí thư Huyện ủy. Nhưng chỉ một năm ngắn ngủi, y lại đột nhiên được điều về khu kinh tế mới kỹ thuật hiện đại thành phố Hải Lan, đảm nhiệm chức phó Chủ nhiệm thường trực Ban quản lý.
Vì khu kinh tế mới kỹ thuật hiện đại thành phố Hải Lan chỉ là đơn vị cấp sở, bình thường đã có một phó Chủ tịch thành phố Hải Lan kiêm Chủ nhiệm Ban quản lý. Như vậy lúc này Tập Đức Khải đến, đã có đến hai vị quan phó giám đốc sở. Hai năm sau lại lên chức, được bầu lên làm phó Chủ tịch thành phố Hải Lam kiêm chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới kỹ thuật hiện đại thành phố Hải Lan.
Tám năm. Tám năm này Tập Đức Khải một bước lên mây. Rõ ràng, trong tám năm này, y đã gặp quý nhân.
Nhưng, quý nhân là người nào, An Tại Đào không thể biết được.
Nhưng trong lòng hắn khẽ động, thuận tay điều tra một chút, phát hiện ngoài ý muốn, đề bạt Tập Đức Khải làm phó Chủ tịch thành phố Hải Lam kiêm chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới kỹ thuật hiện đại thành phố Hải Lan là Mã Diễm Minh, cái tên này lại rất quen thuộc. Lục lọi một chút, hóa ra Mã Diễm Minh hiện giờ là Bộ trưởng một bộ có thực quyền ở trung ương, là Ủy viên Trung ương. Khó trách An Tại Đào cảm thấy như từng quen biết. Trong kiếp trước, hắn đã từng đến Bắc Kinh phỏng vấn toàn bộ mấy vị quan lớn này.
Vì thế, An Tại Đào bỗng nhiên tỉnh ngộ, như trút được gánh nặng.
Theo đó, có thể đoán được: Tôn Cốc có quan hệ thông gia với Tập Đức Khải, Mã Diễm Minh chính là chỗ dựa vững chắc của Tập Đức Khải. Tôn Cốc thông qua Tập Đức Khải có chút "quan hệ" với Mã Diễm Minh, nhưng loại quan hệ này vô cùng yếu ớt, cũng không phải quan hệ trực tiếp mà hoàn toàn do Tập Đức Khải bên trong bắc cầu và giật dây. Thậm chí, có khả năng Mã Diễm Minh cũng không biết cấp dưới của mình vài năm nay đã bảo hộ Bí thư Huyện ủy Tôn Cốc.
Nhưng dù không phải quan hệ trực tiếp nhưng có chút ít quan hệ với vị Bộ trưởng Mã Diễm Minh ở trung ương này, các lãnh đạo ở tỉnh và thành phố không thể không nể mặt. Cũng vì nể tình nên Tôn Cốc có thể duy trì được chức vụ trong một khoảng thời gian, nhưng nếu dựa vào điều này mà muốn lên chức thì gần như là không có khả năng.
Chuyện này có thể giải thích, dù Tôn Cốc ra vẻ có hậu trường, nhưng e là không đủ.
Lão Lộ gõ cửa:
- Bí thư An!
- Lão Lộ à, vào đi!
An Tại Đào ngẩng đầu lên, dập tàn thuốc trong tay, khoát tay mỉm cười.
Lão Lộ cười ha hả bước đến, không khách sáo với An Tại Đào, lập tức ngồi vào ghế sô pha.
- Bí thư An, nghe hai thằng nhóc kia nói anh tìm tôi?
- Lão Lộ này, gần đây tôi có một ý tưởng, muốn thương lượng với anh một chút. Anh nhìn đi, việc triển khai công tác của chúng ta ỏ khu kinh tế mới đang dần đi vào quỹ đạo. Công tác Đảng rất quan trọng, mọi việc đều liên quan đến sự kết nối trong tổ chức Đảng. Tôi cứ nghĩ mãi, hay là để anh làm phó Bí thư Đảng ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật? Sắp đến lúc họp rồi, tôi muốn bàn trước với anh, ý anh thế nào?
Lão Lộ là tâm phúc, chưa bao giờ An Tại Đào nói chuyện quanh co, luôn nói thẳng vào vấn đề.
Lão Lộ rất vui, trở thành phó Bí thư, ông ta danh chánh ngôn thuận tiến vào bộ máy, là thành viên lãnh đạo bộ máy có thực quyền, xem như là một lãnh đạo cao cấp của khu kinh tế mới.
Ông ta nhìn An Tại Đào đầy vẻ cảm kích, cũng không che giấu:
- Bí thư An, tôi nghe lời anh. Anh nói làm thế nào thì làm thế ấy.
- Được, nếu anh đồng ý, khi bộ máy lãnh đạo quyết định xong, chúng ta sẽ thông báo với Huyện ủy và Thành ủy để phê chuẩn.
An Tại Đào cười cười.
- Hiện nay công việc cũng rất căng thẳng, anh cũng phải lo lắng nhiều. Trước mắt có hai việc, thứ nhất là soạn thảo văn kiện học tập, thứ hai là đến cuối năm phải lập tức xây dựng xong tổ chức cơ sở Đảng. Chắc chắn Thành ủy và Huyện ủy sẽ đến kiểm tra chúng ta, đến lúc đó, các công tác cơ sở còn chưa xong thì thối cả đám.
Lão Lộ gật đầu:
- Bí thư An, ngài yên tâm! Công tác này tôi sẽ nắm chặt!
- Còn có, Lão Lộ, tiếp theo tôi chuẩn bị điều chỉnh cơ cậu một lần… Văn phòng Tổng hợp Đảng, một chia làm hai, tách công tác Đảng ra, mặt khác vẫn về văn phòng. Người phụ trách Ban Tổ chức Cán bộ này, ông có người lựa chọn cụ thể thích hợp hay không?
An Tại Đào cười.
Lão Lộ giật mình trong lòng. Bộ phận cơ quan cấp dưới của khu kinh tế mới cũng là một đơn vị cấp Phòng, An Tại Đào vừa thốt ra lời kia, ông ta lập tức liền ý thức được, dường như An Tại Đào đang muốn bố trí công tác vì người khác đi? Nếu không vì đề bạt cán bộ mới, êm đẹp hắn tách văn phòng Đảng ra làm gì?
Loại hoài nghi này của Lão Lộ, trong quan trường cũng rất bình thường, bởi vì rất nhiều lãnh đạo đề bạt cán bộ đều như vậy. Cái gọi là cải cách cơ cấu, bình thường đều là cái cớ và ngụy trang lãnh đạo xếp thân tín của mình vào.
Nhưng trên thục tế, An Tại Đào không phải như vậy.
Ngay từ đầu thiết lập văn phòng tổng hợp Đảng, chẳng qua là kế hoạch thích ứng tạm thời, hiện giờ khu kinh tế mới đã đi vào quỹ đạo, tự nhiên phải tách văn phòng Đảng ra. Hơn nửa, văn phòng Đảng hợp lại làm việc, rất dễ khiến cho người nhiều hơn việc, hiệu suất công tác rất thấp. Gần đây, An Tại Đào đã chú ý tới vấn đề này. Thừa dịp cơ cấu quản lý của khu kinh tế mới vừa bắt đầu hoạt động, điều chỉnh lúc này còn không tính quá muộn, một khi chờ sau khi cương vị nhân viên các bộ phận vững chắc, lại muốn điều chỉnh sẽ gặp được khó khăn rất lớn.
- Bí thư An, Ban Tổ chức Cán bộ là một bộ phận quan trọng, người phụ trách Ban Tổ chức Cán bộ đầu tiên phải là Đảng viên, tiếp theo phải có kinh nghiệm công tác Đảng, trong các nhân viên trước mắt của khu kinh tế mới chúng ta, dường như không có ai thích hợp…
Lão Lộ thử thăm dò cúi đầu nói:
- Chẳng qua, Bí thư An, nếu ngài có người lựa chọn, tôi dẫn dắt anh ta, không cần bao lâu, công tác cũng sẽ lên quỹ đạo!
An Tại Đào cười ha ha, biết rõ Lão Lộ suy nghĩ cái gì, cũng không làm rõ, chỉ cất cao giọng nói:
- Lại khảo sát đi, nếu thật sự không có ai thích hợp, như vậy, chúng ta sẽ thông qua Ban Tổ chức Cán bộ Huyện ủy công khai lựa chọn mời nhận chức toàn huyện!
- Được rồi, ông đi trước đi.
An Tại Đào đột nhiên nhớ tới một chuyện, liền khoát tay áo để Lão Lộ rời khỏi.
Lão Lộ đi rồi, hắn nhấc điện thoại lên, yêu cầu Bành Quan lập tức thông báo, 2h chiều mời dự họp hội nghị Đảng ủy mở rộng khu kinh tế mới. Toàn thể thành viên bộ máy lãnh đạo khu kinh tế mới, toàn bộ người phụ trách các đơn vị cấp dưới tham dự, một người cũng không được xin nghỉ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]