Lý do tặng ngọc rất đơn giản. Chính là ông nội của cô lão Cổ Hà yêu mến Hạ Tưởng, muốn tặng món quà đính hôn. Tìm hết nửa ngày, thì tùy tiện tìm một miếng ngọc trong nhà đem đi tặng. Về phần rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền, có thể là bốn mươi ngàn, cũng có thể là không có giá trị. Vàng bạc còn có giá nhưng ngọc thì vô giá, ở trong mắt người yêu thích, thì vô giá. Nhưng nếu gặp người không thích, thì một xu cũng không đáng
Lưu Húc hơi khó xử nói:
-Từ trong quà tặng kết hôn có vẻ hơi khó đột phá, bởi vì lúc ấy không ít người tặng quà cho Hạ Tưởng, nhưng Hạ Tưởng làm việc rất là ngoài mọi người dự đoán, hắn đều không nhận, mà là trực tiếp quyên tặng cho hội quỹ từ thiện, mọi người đều thu nhận được biên lai, chỉ với mảnh ngọc không rõ giá trị có thể đột phá được không?
Nghe xong lời nói Lưu Húc, trong đầu Hoàng Lâm bỗng nhiên hiện lên một ý niệm, cảm thấy chuyện này ít nhiều có hơi kỳ quái, tuy nhiên ý niệm trong đầu chỉ lóe qua, cũng không có ý nắm bắt. Có lẽ y công tác nhiều năm ở Ủy ban Kỷ luật, nên có thói quen ở trong mắt không có người tốt, thái độ được hỏi thì trả lời của Hạ Tưởng tuy nói rằng hơi kỳ quái, nhưng ở trong tình huống bình thường, cũng có khả năng với tính cách Hạ Tưởng cho rằng, tất nhiên sẽ có cấp trên ra mặt tạo áp lực giúp hắn thoát
Cuộc đời Hoàng Lâm căm hận nhất là người tham ô nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237859/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.