Hoàng Lâm không tin Hạ Tưởng không có việc gì, nhưng Hạ Tưởng biểu hiện như thế, trong mắt y liền cảm thấy hối tiếc và sợ hãi nhìn tuổi còn trẻ, nhưng tâm tư thâm trầm, so với mấy lão đã lăn lộn trên quan trường mấy chục năm chỉ có hơn chớ không kém. Trong lòng y lúc này đưa ra kết luận, con người Hạ Tưởng này, rất khó đối phó.
- Việc cậu làm, trong lòng cậu biết rõ, trước mặt chúng tôi đừng cố làm ra vẻ đều vô ích thôi, nếu đã tìm đến cậu rồi, khẳng định là đã nắm giữ chứng cứ đầy đủ chính xác
Hoàng Lâm cũng không phải cố ý đe dọa Hạ Tưởng,, mà do y phá án đã lâu, khi nói chuyện tự nhiên toát ra một giọng điệu uy hiếp, cũng là một kiểu chiến thuật tâm lý
- Mời theo chúng tôi một chuyến, xin phối hợp công tác với chúng tôi
Hạ Tưởng cũng không thừa nhận, cũng không tranh luận, mà gật đầu nói:
- Được thôi, không thành vấn đề. Cổ Ngọc, anh đi phối hợp công tác với các đồng chí Ủy ban Kỷ luật tỉnh một chút, cơm trưa em giúp anh đặt trước, một phần dưa leo xào thịt, một chén cơm là được. Nhớ giúp anh đậy kín chút, kẻo nguội, anh trở về ăn liền
Bây giờ đã mấy giờ rồi, chỉ còn mấy chục phút là tới giờ cơm, ý của Hạ Tưởng là hắn đi một chút sẽ trở lại, còn có thể trở về kịp giờ cơm? Hoàng Lâm liền âm thầm bật cười, hoá ra Hạ Tưởng không phải là bình chân như vại, mà là ngốc đến đáng yêu, không biết hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237858/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.