Ở trước mặt Phó bí thư Lộ, Tào Vĩnh Quốc cũng không giấu diếm ý tưởng thực sự của mình:
- Nói không muốn là nói dối. Đương nhiên tôi cũng rất rõ ràng tỉnh luôn có chút ý kiến đối với thành phố cấp phó tỉnh. Tôi và Thị trưởng Trần có quan hệ tốt, đi lại gần gũi thì mọi người đều biết, khó tránh khỏi có người nói này nói nọ.
Phó bí thư Lộ cười ha hả, nói:
- Vĩnh Quốc rất thành thật, tôi thích tính cách như vậy. Nói như thế, Vĩnh Quốc, tôi lui ra cũng là điều kiện để người khác thăng lên, chính là để Trần Phong lên tiếp. Cho nên tôi không thể nhắc tới điều kiện được. Đối với sự tiến bộ của cậu, tôi không thể giúp được.
Mặc dù Tào Vĩnh Quốc không hy vọng Phó bí thư Lộ giúp mình bao nhiêu nhưng khi chính tai nghe thấy Phó bí thư Lộ nói vậy, ông vẫn hơi có chút thất vọng, liền gật đầu nói:
- Kỳ thật tôi tới là để cảm tạ Phó bí thư Lộ. Không có lời nói của ngài, tôi cũng không thể ngồi lên được vị trí Phó thị trưởng thường trực này, sao còn dám nhờ ngài giúp việc khác nữa ? Được như vậy đã vô cùng cảm tạ ngài rồi.
Phó bí thư Lộ lắc đầu:
- Vĩnh Quốc, có thể giúp cậu thì tôi khẳng định sẽ giúp. Tính cách của cậu và Trần Phong cũng chẳng khác nào tính cách của tôi. Tôi giúp cậu cũng tương đương giúp chính mình.
Ngừng lại một chút, bỗng nhiên sắc mặt ông hơi vui mừng, nói:
- Đúng rồi, Bí thư thành ủy thành phố Bảo cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237632/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.