Chỉ là hắn không biết nguyên nhân khiến cho Sở Tư Di đáp lời lâu chính là do hắn.
Sở Tư Di vốn mang theo lòng hi vọng và cả sự thấp thỏm vừa mới áp điện thoại lên đã bị âm thanh khi truyền qua một tầng thiết bị lại trở nên trầm hơn không kịp đề phòng chọc cho vành tai nóng bừng. Cô trước là ở trong lòng biểu thị sự tiếc nuối vì năm xưa không có xin được số điện thoại của người này, sau đó là không tiếng động đem nó đổi qua bên còn lại rồi mới chậm rì rì mở miệng, giọng điệu ngập ngừng vang lên: "Thượng Tá?"
"Phụt!"
"..."
"..."
"..."
Ai biết lời của cô vừa vang lên đã chọc cho không khí trong xe trở nên cổ quái. Bốn người có hết ba là nghẹn cười, trong đó có một người đã không nhịn được phun ra. Người còn lại ở trong ánh sáng mờ tối trên xe mặt không hiểu tình, khóe mi lại giật nhẹ một cách khó thấy.
Sở Tư Di ở bên kia lại không biết chuyện gì. Tự nhiên cô nghe thấy trong điện thoại vang lên tiếng cười đè nén nhưng chắc chắn không phải giọng của anh chồng mới nhà cô. Bởi vì cô còn đang đợi cái tai bên kia cũng mang thai đây mà. Giờ nó chưa mang thai nên chắc chắn là không phải. Nói vậy là bên cạnh anh chồng lúc này còn có người khác?
"Tống Thượng?"
Cô không hiểu mà đổi cách xưng hô, đem cả họ lẫn tên của người đàn ông ra gọi luôn. Bên trong giọng nói còn mang theo ý dò hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tau-nguoi-khac-khong-can-thi-toi-lay/2730939/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.