Xe ngựa của Khuynh Thành sau một ngày dài đi chậm cũng đến được ngôi chùa đặt bài vị Tú di nương. Khuynh Thành vén rèm cửa nhìn lên, đập vào mắt là ba chữ "Linh San Tự" khảm vàng ròng hoa lệ. Người dâng hương vẫn đông tấp nập, dù bây giờ mặt trời đã sắp lặn, chỉ còn mấy tia sáng leo lét phía xa.
Một chú tiểu chừng mười tuổi chấp tay chào, lại mời nàng vào trong phòng nghỉ đã được chuẩn bị sẵn, sau khi nàng rửa qua mặt mũi, liền đưa đường nàng đến nơi đặt bài vị.
Khuynh Thành thay thiền phục, đốt trầm hương, thong thả viếng sinh mẫu.
Trời đã nhạt nắng nhưng vẫn hanh hao và lặng gió.
Hoàng cung Đại Quốc, còn gọi là Cấm Thành, ngụ ở Thần Đô cũng là kinh sư, lúc này, trong Ngự thư phòng.
Hoàn Nhan Vô Tôn hiện là Đương kim Thánh thượng, năm xưa một đường từ Thái tử đi lên, quang minh chính đại. Dù trời đã tối, hắn vẫn miệt mài bên chồng tấu sớ. Ánh đèn vàng vọt chiếu bóng người rung rung trên tường. Tô Tổng quản, công công tâm phúc hầu hạ ngự tiền kính cẩn bẩm báo:
- Người đã tới, thưa bệ hạ.
Hoàn Nhan Vô Tôn ngừng bút, nét mặt u ám hẳn:
- Truyền!
Không khí trong điện im lặng như tờ, có thể nghe được tiếng ngọn nến cháy phừng phừng.
Ám vệ Hoàng đế khoác hắc y nhanh nhẹn tiến vào:
- Hồi Hoàng thượng, thần đã điều tra, phía sau Linh San Tự, quả thật nơi đó có một mỏ sắt lậu. Mỗi ngày đều có gỉ sắt và nước đục thải ra ngoài con suối sau núi Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-tam-phu-dung-diec-huu-khuynh-thanh-sac/58672/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.