Đêm đến, thành phố như một đám mây ngũ sắc, phản ánh sự xa hoa của thành phố.
Đám mây ngũ sắc này cùng với ánh đèn đường lấp lánh, những tấm biển hiệu to lớn đều làm đẹp hơn cho thành phố này, giống như về đêm thành phố được trang điểm khác đi, tựa như một giai nhân vậy, vô cùng động lòng người.
Đứng dưới ánh đèn neon lấp lánh của chợ đêm, Vân Sở dùng cặp mắt xinh đẹp kia đánh giá tẩm biển lấp lánh trên đầu.
"Câu lạc bộ Đào Nguyên" trong truyền thuyết là câu lạc bộ xa hoa nhất thành phố I, bên trong có đầy đủ mọi thứ, có gian phòng tao nhã yên tĩnh, tình thơ ý họa, giống như thế ngoại đào nguyên. Cũng có người thích ồn ào, ồn ào ở đại sảnh rồi đến cả trong phòng, nơi đó có âm nhạc nóng bỏng nhất, vũ công mê người nhất, tiểu thư xinh đẹp nhất..........
Nhưng, cho dù chỗ này có xa hoa đến thế nào, cao cấp đến thế nào thì một thiếu nữ vị thành niên mười bảy tuổi không thể tùy tiện ra vào.
Nhưng mà, Vân Sở là ai chứ? Chính là lão đại nổi tiếng nhất đầy phong thái nhất của bang Huyễn Dạ, khụ khụ, được rồi, cái chức lão đại mấy tháng trước đã không còn, hiện tại cô là người thừa kế duy nhất của bang Huyễn Dạ. Nhưng mà, người ngoài đều nói thiên kim đại tiểu thư bang Huyễn Dạ là một kẻ vô dụng, yếu đuối vô năng, bắt nạt kẻ yếu, ngang ngược, vô nhân tính, bá đạo và cũng là một con hổ giấy.
Trước mặt người khác, cô là thiên kim tiểu thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-thien-kim-hac-dao/265262/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.