Editor: Ravine
“Ngươi quỳ xa như vậy làm gì?”
Thanh âm của Lý Quảng Ninh mang theo vẻ không hài lòng, “Trẫm kêu ngươi lại đây, ngươi không nghe thấy sao?”
Đỗ Ngọc Chương trầm mặc không nói, quỳ gối đi vài bước đến trước mặt Lý Quảng Ninh.
“Buổi lâm triều hôm nay, ngươi đã đi đâu?”
“Bẩm bệ hạ, thần đêm qua thân thể không được khoẻ, sáng nay có hơi buồn ngủ. Để lỡ buổi lâm triều, là lỗi của thần…… A!”
Đỗ Ngọc Chương mới nói được một nửa liền cảm thấy da đầu căng thẳng, ngay sau đó là đau đớn kịch liệt! Lý Quảng Ninh cứ như vậy mà túm tóc y, nhấc nửa người y lên, quăng ngã trên án thư!
“Đỗ Ngọc Chương, lá gan ngươi thật không nhỏ, còn dám khi quân?”
“Bệ hạ! Thần không có…… A! Bệ hạ…… Tha cho thần……”
Đỗ Ngọc Chương nức nở xin tha, nhưng nửa điểm tác dụng cũng không có
Lý Quảng Ninh phớt lờ lời van xin đầy thê thảm kia. Một tay khác của hắn dùng sức kéo quan phục của Đỗ Ngọc Chương, muốn chế ngự y.
【 lược 】(đoạn này là LQN xxoo với ĐNC nha)
“Yêu nghiệt……”
Cảm thán một tiếng, Lý Quảng Ninh đem cả bộ quan phục của Đỗ Ngọc Chương xé nát rồi vứt ra đất, phát ra một tiếng lách cách. Tiếng động khiến cho hắn chú ý. Cúi đầu nhìn xuống, là một tờ giấy ghi chép đang nằm trên mặt đất, bên cạnh là một lọ thuốc nhỏ.
Âm thanh đó là do lọ thuốc rơi xuống đất phát ra.
“Đây là cái gì?”
Lý Quảng Ninh cầm lọ thuốc lên, sau khi mở ra liền ngửi thấy mùi thuốc thơm nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-nan-vi/698447/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.