Editor: Ravine
Tiễn thái giám tuyên chỉ đi rồi, Đỗ Ngọc Chương quỳ trên mặt đất, không đứng dậy nổi. Qua một hồi lâu, y vịn vào một bên lan can đứng lên, mới phát hiện cả người đều bị mồ hôi lạnh thấm ướt,cả đầu cũng thấm đầy mồ hôi. Bị gió lạnh ngoài phòng thổi, thân thể y mềm nhũn như sợi mì.
Y biết, bệnh thành như vậy, không thể cứ mặc kệ được nữa.
Vẫn là phải đi Thái Y Viện một chuyến. Nếu may mắn, uống chút thuốc áp chế thì vẫn còn có thể kịp lâm triều.
—— chỉ mong chuyến này đi thuận lợi. Ở trong hoàng cung, tốt nhất đừng nên gặp được người y không muốn gặp nhất……
“Đỗ đại nhân, hiện tại đi đâu ạ?”
“Đi Thái Y Viện.”
Kiệu phu được lệnh, lập tức đánh xe đi Thái Y Viện.
……
Quan nha của Đỗ Ngọc Chương, bị Lý Quảng Ninh lấy lý do “tiện gặp thánh thượng”, cứng rắn dựng trong hoàng cung. Y được đặc quyền có thể ở trong cung cấm ngồi kiệu, cũng là được ban cho vào thời điểm đó.
Không chỉ vậy, trên danh nghĩa Đỗ Ngọc Chương còn có một phủ đệ tráng lệ huy hoàng. Đó là sau khi Lý Quảng Ninh lên ngôi ban thưởng cho y. Dinh thự này chiếm vị trí nổi bật nhất trên con phố nơi tập trung các vương công quý tộc ở kinh thành. Thánh chỉ mới ban xuống được nửa ngày, cả triều văn võ đều biết, đây là một vị tân sủng thần ngang trời xuất thế.
Nhưng trong một tháng, số ngày mà Đỗ Ngọc Chương sống ở “Phủ Thừa tướng” này cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Hầu hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-nan-vi/698438/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.