Editor: RavineVết thương thật sâu này đã xé nát những giả dối ôn nhu mới vừa rồi. Đỗ Ngọc Chương cảm giác được chất lỏng ấm áp chảy xuôi xuống, thuận tay lau lau, chậm rãi quỳ gối ngồi dậy.
“Bệ hạ. Năm đó thần ủng hộ bệ hạ lên ngôi, bệ hạ đã từng hứa ban cho thần chức vị trên vạn người dưới một người, để thần có đủ quyền năng thi hành thu phục man di nơi biên quan, ban ra chính sách bảo vệ biên quan Đại Yến ta thái bình. Bệ hạ đã nói, chỉ cần thần có thể làm được, bệ hạ nhất định sẽ cho phép thần sử dụng toàn bộ quyền lực, tuyệt đối không cản trở thần!”
“Đó là bởi vì trẫm cho rằng ngươi muốn dùng vũ lực phái trăm vạn đại quân san bằng man di biên quan!”
Lý Quảng Ninh gầm lên,
“Ai mà biết, ngươi nhất mực cứ phải theo con đường của riêng mình, cứ muốn cùng man di hoà đàm —— lẽ nào ngươi không biết, Man tử đã xâm lược biên quan Đại Yến ta vài chục năm rồi, đối với chúng ta đã sớm là huyết hải thâm thù! Giải hòa cùng bọn chúng, căn bản không được lòng người! Hiện tại đã có người thượng tấu ngươi là giặc bán nước, là đồ vô liêm sỉ, muốn trẫm nhốt ngươi cùng người cha mưu nghịch của ngươi lại một chỗ, mùa thu năm nay sẽ cùng lúc tiến hành vấn trảm!”
Đỗ Ngọc Chương đột nhiên im lặng. Y nhìn Lý Quảng Ninh, vành mắt từ từ đỏ lên.
“Phụ thân ta đã định…… mùa thu năm nay vấn trảm?”
“Đỗ gia ngươi ba năm trước đây ủng hộ Thất hoàng tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-sung-nan-vi/257676/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.