Mơ mơ màng màng giống như nghe được có người nói chuyện bên người, CẩnHiên rất muốn mở mắt ra xem, nhưng cả người giống như hư thoát, một chút lực cũng không có , không biết qua bao lâu, mới có cảm giác hữu lựcđộng đậy mí mắt rất nặng.
“Vương gia như thế nào còn chưa tỉnh, không phải quân y nói tính mệnh Vươnggia đã không còn nguy hiểm hay sao? Như thế nào còn chưa tỉnh a?” Hìnhnhư là thanh âm của Triệu Chi Dương.
“Chi Dương, ngươi đừng vội a! Lớn tiếng như vậy sẽ sảo đến Vương gia .” Ngụy Tử Tề hiểu chuyện ngăn cản Triệu Chi Dương. Quay đầu lại nhìn Cẩn Hiênmột chút, phát hiện mí mắt của hắn hơi hơi giật, sau đó chậm rãi mở ra,Ngụy Tử Tề cao hứng lập tức đi đến bên giường, kinh hỉ nói:“Vương gia,ngươi tỉnh?”
“Vương gia tỉnh?” Triệu Chi Dương nghe vậy cũng chạy nhanh đến bên giường,thấy Vương gia thật sự tỉnh, kích động đến hốc mắt hồng hồng .
“Ân.” Cẩn Hiên lên tiếng, giãy dụa muốn ngồi dậy, Ngụy Tử Tề thấy thế chạy nhanh đến giúp Cẩn Hiên ngồi xuống.
“Quân sư đâu?” Cẩn Hiên vừa mở miệng hỏi chính là Ngạo Quân, nhìn chung quanh một chút, đây là lều trại của hắn, mà bên người cũng chỉ có Ngụy Tử Tềcùng Triệu Chi Dương. Hắn nhớ rõ trước khi ngất xỉu, có nhìn thấy quânsư, như thế nào hiện tại lại không ở đây? Tỉnh lại không nhìn thấy y,tâm hắn thật sự cảm thấy mất mát.
“Vương gia, quân sư ở nội trướng của hắn, Vương gia có việc tìm y sao? Tử Tềđi gọi hắn đến đây.” Vương gia vừa tỉnh lại đã tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-su-vuong-phi/1625192/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.