“Xem ra Mạc Quân sư cùng Ngụy tướng quân cảm tình tốt lắm a! Ngay cả áochoàng tối yêu quý cũng tặng cho ngươi.” Ngữ khí cực lạnh, trong doanhtrướng nhất thời tràn ngập vị a xít a-xê-tíc
“Áo choàng? À, là Oánh nhi biết ta sợ lạnh, cố ý tìm đến cho ta, nguyên lai là của Ngụy tướng quân .” Ngạo Quân vô tình nói, vẫn như cũ cúi đầuthưởng thức mỹ vị.
“Mạc cô nương thật sự là hiền lương, Mạc Quân sư thật đúng là có phúc, cómột vị ‘Muội muội’ như vậy.” Nói xong cố ý nhấn thêm hai chữ ‘Muộimuội’, nhìn thoáng qua Ngạo Quân đang khoát áo choàng của Ngụy Tử Tể lại đang ăn đồ ăn do Mạc Nguyệt Oánh làm, Cẩn Hiên cảm thấy siêu chói mắt,khóe miệng gợi lên một chút châm chọc:“Mạc Quân sư có ‘Người mới’, không biết còn có nhớ ‘Người cũ’ hay không ?” Cái người gọi là Tình nhi cônương hắn còn nhớ rõ.
“Cái gì người mới người cũ? Vương gia, thứ Mạc Quân ngu dốt, không biếtVương gia muốn ám chỉ người nào.“Ngạo Quân rốt cục ngẩng đầu nhìn CẩnHiên, hơi hơi nhíu mày, người này hôm nay sao lại thế này, nói chuyệnngữ luôn mang hai ý nghĩa, cũng không biết hắn đang nói cái gì.
“Không biết? Xem ra, Mạc Quân sư là ‘Quý nhân hay quên sự’, vậy để bổn vươngnhắc nhở ngươi một chút, hẳn ngươi còn nhớ rõ tình cảnh ngươi và ta lầnđầu tiên gặp mặt.” ‘Phụ lòng nhân’ chết tiệt này, thật sự đã quên vị cônương kia bị y ‘Vứt bỏ’ sao?
“Ân.” Ngạo Quân hờn giận khẽ lên tiếng, nhớ tới lần đó, Ngạo Quân liền tức giận thật, Vương gia nhàm chán lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-su-vuong-phi/1625176/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.