Mới vừa vào mùa thu, cảnh vật liền rét lạnh như thế, gió lạnh vù vù đập vào mặt, binh lính Long Hiên nhiều năm sinh hoạt tại bốn mùa như xuân làmcho người người vô tình đông lạnh, hoặc tựa vào lan biên, hoặc lui cuốn ở trong góc ngủ gật…… Đây là tình cảnh mà Cẩn Hiên đang đi trên đườngnhìn thấy. Những binh tướng này đều là tùy tùng nhiều năm của hắn, bọnhọ tác chiến anh dũng, không sợ khó khăn gì, nếu nói hắn là ‘Chiếnthần’, bọn họ chính là một thế hệ công thần làm nên ‘Chiến thần’, là bọn họ không tiếc hy sinh sinh mệnh của mình theo hắn thượng chiến giếtđịch, bảo vệ Long Hiên. Bởi vậy, trong mắt hắn, bọn họ không phải binhlính bình thường, không phải cấp dưới của hắn, mà là huynh đệ cùng hắnkề vai chiến đấu.
Mà lần này, chỉ vì hắn quá tự tin, chưa thật sự phân tích tình thế trướcmắt, mà thiếu chút nữa làm cho bọn họ phải chết vô tội. Cẩn Hiên gươngmặt lãnh tuấn rất nhanh hiện lên một tia hối hận: Xem trạng thái của bọn họ bây giờ, nếu thật sự xuất binh không thể không nghi ngờ là đưa bọnhọ vào con đường chết. Hắn thực không nên xem nhẹ bọn họ mặc dù tácchiến dũng mãnh, nhưng dù sao cũng là một người có máu thịt, thời tiếtrét lạnh như thế bọn họ nhất thời cũng khó thích ứng lấy.
“Vương gia.” Một sĩ binh thấy Vương gia, lập tức cung kính vấn an nói.
“Ân.” Cẩn Hiên khẽ lên tiếng, một tiếng gọi này làm cho hắn đang trong ảo não phục hồi tinh thần lại, thế này mới phát giác, chính mình hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-su-vuong-phi/1625175/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.