Giang Hàm trở lại nhà tù sau khi đã lo xong hậu sự cho anh trai mình. Gã cứ ở trong trạng thái thẫn thờ quan sát các tù nhân. Mọi người vẫn như cũ, những kẻ vô pháp vô thiên, tàn độc xảo trá ở bên ngoài đều phải tỏ ra ngoan ngoãn khi ở giữa những bức tường này.
Bỗng gã bắt gặp một ánh mắt đang quan sát mình, cái nhìn của cô ta khiến gã cảm thấy bất an. Giang Hàm biết người này không phải kẻ sẽ sử dụng vũ lực để đạt được mục đích, loại người này càng nguy hiểm hơn khi phải tiếp xúc.
“Anh là Giang Hàm phải không?”
“Phải, có chuyện gì?” Gã tỏ vẻ cứng rắn của một quản ngục.
“Tôi có một đề nghị với anh, hãy bình tĩnh và nghe tôi nói.”
“Cô có biết vị trí của mình không đấy, cô là tù nhân, lấy tư cách gì để đề nghị với tôi.”
“Tôi có thể giết người anh đang muốn giết.”
“Cái gì?” Giang Hàm hoảng loạn, gã không ngờ lại bị nhìn ra. “Cô là ai? Và tôi muốn giết ai chứ?”
Đến nước này, Giang Hàm chỉ còn biết giả ngây ngô.
“Tôi là Vũ Hồng My. Và người anh muốn giết là ông chủ của anh trai anh, đúng chứ?”
Mồ hôi trên trán Giang Hàm đổ xuống, gã vội tránh đi nơi khác, Vũ Hồng My cũng không bám theo, cô đã nói hết những gì cần nói. Việc cô có thể đoán ra nỗi lòng của Giang Hàm là dựa vào khả năng nhìn thấu tâm trạng mà trời ban cho cô. Cách đây vài ngày, vào giờ xem tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-su-toi-ac/3573203/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.