Gã căm hận người đã cướp đi mạng sống của anh trai mình. Giang Hàm vẫn còn nhớ cái ngày định mệnh đó.
Anh trai gã là một người hiền lành và tử tế, Giang Hàm luôn cho rằng anh trai mình là hình mẫu cho cả xã hội này noi theo.
Anh gã tên là Giang Hùng, một nhân viên văn phòng. Tuy địa vị xã hội không cao nhưng được nhiều người kính nể do lòng tốt của mình. Giang Hàm tự thấy mình không thể so sánh được với anh trai.
Hôm đó, Giang Hàm đang có phiên trực đêm tại nhà tù, gã gọi điện cho anh trai “Hôm nay em có phiên trực đêm, anh ở nhà ăn cơm một mình nhé.”
“Ồ, thật trùng hợp. Anh cũng phải tăng ca ở công ty, xem ra hôm nay nhà chúng ta không có ai ở rồi. Chắc đến nửa đêm anh mới về được.” Giang Hùng nói.
“Sáng mai em sẽ về nhà, nhân tiện em sẽ mua đồ ăn sáng luôn.”
“Hẹn ngày mai gặp lại.”
Khi đó, Giang Hàm không nghĩ là lời hẹn đó mãi mãi không thể thực hiện nữa. Sáng hôm sau, khi Giang Hàm trở về nhà và mang theo đồ ăn sáng, gã không thấy anh trai mình đâu cả.
Dù là phòng ăn, phòng ngủ hay bất kì chỗ nào trong nhà đều không có bóng dáng con người.
“Lạ thật, chẳng lẽ anh ấy đã đi làm rồi sao? Đã hẹn sẽ ăn sáng mà, không nói lời nào thế này chẳng giống anh hai chút nào.” Giang Hàm cảm thấy khó hiểu.
Gã gọi điện cho anh trai mình nhưng chỉ nghe tiếng chuông điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-su-toi-ac/3573202/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.